"Chị tốt của em cũng nhiều quá ha." Ôn Bình Hàn lạnh nhạt nói.
"Chị ơi, chị khác với họ mà." Tạ Tri Phỉ vội nói.
Ôn Bình Hàn chau mày: Khác chỗ nào?
Chị trẻ hơn chị ấy!
...
Tạ Tri Phỉ nhìn về phía tầng hai, như thể sợ bị nghe lén, sau đó che miệng lại, thì thầm vào tai nàng:
"Chị còn xinh hơn chị ấy nữa!"
...
Tạ Tri Phỉ thấy nàng thờ ơ nên tiếp tục nịnh nọt:
"Chị tốt bụng, dịu dàng, tinh tế, đáng yêu hơn chị ấy nhiều."
Tai Ôn Bình Hàn khẽ giật, nàng khẽ gãi vành tai, quay đi giữ khoảng cách với cô:
"Được rồi, nịnh nọt vậy đủ rồi."
"Tai chị đỏ hết lên rồi kìa."
Tạ Tri Phỉ như phát hiện ra lục địa mới, cô bật cười, khẽ nhéo vành tai nàng:
"Hóa ra chị dễ xấu hổ như vậy? Mới khen một chút đã ngượng ngùng rồi?"
Không có.
Ôn Bình Hàn đẩy tay cô ra, bỏ đi.
"Không lẽ mặt cũng đỏ, cho em xem thử đi." Tạ Tri Phỉ cố nhìn mặt Ôn Bình Hàn, nàng xoay người né tránh, một tay che mặt cô lại, tay kia cầm túi xách, vừa chạy vừa hét lớn: Chị về đây!
Tạ Tri Phỉ không nhịn được cười, nhớ lại dáng vẻ ngượng ngùng của Ôn Bình Hàn, nụ cười càng thêm sáng lạn, sau đó chạy theo nàng:
"Để em bảo tài xế đưa chị về!"
Sáng sớm đầu tuần, Tạ Tri Phỉ cùng Phương Ninh Thù đến Cố thị để giải quyết đơn từ chức.
Các nhân viên còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, còn phòng nhân sự đã sớm nhận được cuộc gọi từ Cố Chi Chương, yêu cầu họ nhanh chóng xử lý đơn xin từ chức của Phương Ninh Thù, và phải hoàn thành càng sớm càng tốt.
Trưởng phòng nhân sự vô cùng bối rối khi nhận được tin này.
Phương Ninh Thù không phải là thư ký được Cố Chi Chương đánh giá cao nhất sao? Sao có thể dễ dàng cho đi như vậy?
HR cũng không dám hỏi Cố Chi Chương đáp án, vì vậy sau khi Phương Ninh Thù đến, nhịn không được hiếu kỳ mà hỏi:
"Dù sao cũng là chỗ quen biết, cô mau nói cho tôi biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì đi? Không chừng tôi có thể nói giúp vài câu, cô làm việc ở đây nhiều năm như vậy, ai cũng thấy công lao của cô."
Phương Ninh Thù giữ im lặng, không biết nên trả lời thế nào, sự thật quá gây shock, nhưng nếu nói dối mà bại lộ lại còn gây shock hơn.
"Là do tôi nhờ vả Cố ca, đưa thư ký Phương đến làm cho công ty chúng tôi. Tôi đánh giá rất cao năng lực của cô ấy, muốn cô ấy đến giúp đỡ Tề Thịnh, may mà Cố ca quan tâm đến tôi, sẵn sàng đồng ý."
Tạ Tri Phỉ đột nhiên nói.
Phương Ninh Thù nhìn cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!