Chương 50: Nam phụ tiêu hồn

- Tích San San... Em thật giỏi!

Dạ Minh tức giận, còn cô thì co rúm lại đáp:

- Tôi chỉ là ngủ lại nhà Mai Mai, di động hết pin quên không cắm sạc thôi mà!

Dạ Minh nhìn cô một lúc lâu làm cô lạnh gáy a~ Cô chưa muốn chết... Cô không muốn bị thủ tiêu a~

- Thật không đây?

Cô vội gật đầu thành khẩn với ánh mắt cún con, anh thở dài xoa đầu cô

- Được rồi, vào phòng thay đồ đi anh đèo đi học.

Cô vội vàng chạy biến lên phòng môi vẫn nở nụ cười ranh mãnh, hứ! Dạ Minh

quản gia, muốn đấu độ giả đáng thương của bà đây thì không có cửa!

----Ta là dải phân cách, tại trường học----

- San San này, hôm nay không thấy con nhỏ Minh Đang Linh đi học, có phải hôm qua cậu trị cho nhỏ tơi bời không?

Cô im lặng... Cô suýt nữa bị nữ chủ hại thân định hôm nay tính sổ mà đã không thấy mặt đâu rồi....

- Các em chú ý, hôm nay chúng ta sẽ có một giáo sư mới đến dạy thay cho cô Kim.

Giáo sư già gõ gõ cái bàn tập trung mọi ánh mắt của mọi người về phía mình và.....

Có một cái hàm rơi xuống đất cùng vô số tiếng la hét của con gái vì phấn khích.... Bởi vì... Bởi vì.....

- Xin chào mọi người, tôi tên là Tiêu Hồn, mọi người có thể gọi tôi là

giáo sư Tiêu. Tôi không phải người thích các biệt danh nước ngoài, mọi

người cứ gọi thẳng.

San San hàm vẫn chưa về với cằm thân yêu, Mai Mai huých vào vai cô thì thầm:

- San San a~ Giáo sư Tiêu đẹp trai quá đi, lại còn như tiểu thụ vậy....

Cô quay ra nhìn Mai Mai... Đồ biến thái... Cậu và hắn đều là đồ biến thái! Hắn cho hổ cái cưỡng dục bạn cậu mà cậu vẫn còn khen hắn đẹp trai với

thụ thủng gì sao?

Mai Mai thấy ánh mắt hình viên đạn của cô liền nuốt câu nói tiếp theo vào bụng cúi đầu bĩu môi vẽ vòng tròn lầm bầm:

- Mình có làm gì cậu ý đâu chứ....

San San cúi đầu cầm quyển sách che quá khuôn mặt để cho Tiêu Hồn không thấy đang say xưa cúi đầu thì quyển sách bị giật lên, cô theo phản xạ cũng

ngẩng đầu lên cứng đờ lại... Khuôn mặt của cô và Tiêu Hồn cách nhau quá

gần, anh nheo nhẹ đôi mắt nhìn cô....

- Học viên San San....

Cô nuốt ực nước miếng xuống... Cô sắp chết...? Tiêu Hồn thản nhiên chỉnh lại quyển sách nói:

- Em đọc được chữ ngược sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!