Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Nguyễn Ấu San đi vào phòng chờ bên cạnh, quả nhiên nhìn thấy gương mặt văn nhã tinh anh của Hứa Thịnh.
Cô ngồi đối diện với Hứa Thịnh, thúc giục hỏi: "Trợ lý Hứa có gì mau nói, tôi còn bận đi ăn cơm."
Ý là "Thời gian của tôi quý báu lắm, không muốn lãng phí với mấy người."
Hứa Thịnh quan sát Nguyễn Ấu San một cách kỹ lưỡng, nhìn cô gái trước mặt tóc đen suôn thẳng, để mặt mộc nhưng không mất đi vẻ đẹp tươi trẻ, nghĩ thầm, như thế này so với bộ dạng ngày trước để tóc đỏ uốn xoăn rồi còn trang điểm đậm trông còn đẹp hơn nữa.
Chẳng trách sao cô có thể ở giữa một đám thực tập sinh mà phô hết tài năng.
Về chuyện Nguyễn Ấu San đột nhiên tiến bộ vượt bậc về thực lực, Hứa Thịnh cảm thấy có thể là sau khi Nguyễn Ấu San tiếp xúc với Thẩm Túc xong, phát hiện việc làm tình nhân không đơn giản, lại còn bị món nợ trăm vạn đè, cho nên mới chăm chỉ luyện tập, cố gắng tiến bộ.
Mà Nguyễn Ấu San hôm qua đối với nhất ca kiêm tiểu Thái Tử gia Phó Việt Hành của Tinh Xán không chút nể mặt nào, một phần có thể là vì món nợ trăm vạn kia, một phần có thể vì quan hệ giữa cô và Thẩm Túc không tồi.
Ít ra, Thẩm Túc có thể chịu được việc chung sống với cô dưới một mái nhà mà không đuổi đi.
Hứa Thịnh cho là đã nghiên cứu tâm lý của Nguyễn Ấu San xong, mới thong thả ung dung mở miệng nói: 'Phó tổng nói, chỉ cần cô yên ổn làm tình nhân của Thẩm Túc, danh sách xuất đạo của "Ước mơ ngôi sao" sẽ không thiếu phần cô."
Thật ra Phó Thuân Viêm còn dặn là "Đương nhiên sẽ không có xuất cho cô vào vị trí center."
Đó là vì anh ta muốn để vị trí này cho Tô Mạn Nhu, nhưng mà bên tổ chương trình không đồng ý.
Nhưng dù sao đến vòng chung kết còn có bầu chọn từ khán giản, Phó Thuân Viêm có thể mua thủy quân bầu cho Tô Mạn Nhu.
Nguyễn Ấu San: "Tôi có thể xuất đạo ở vị trí center bằng thực lực của mình, nếu Phó tổng muốn tôi giúp anh ta làm việc gì, cứ việc trả thù lao là được.
Một ngàn vạn, cảm ơn không trả giá."
Hứa Thịnh còn cho là mình nghe nhầm: "Một, một ngàn vạn?"
Nguyễn Ấu San: "Đúng vậy, nếu Phó tổng không trả công một ngàn vạn cho tôi, vậy tôi sẽ về nói với Thẩm tiên sinh rằng, là Phó tổng cố ý sắp xếp tôi đến bên cạnh anh ấy, muốn tôi đánh cắp bí mật thương nghiệp của Thẩm thị, nhưng tôi lại phải lòng Thẩm tiên sinh, cho nên quyết định tiết lộ, phản bội Phó tổng."
Ơ ơ chuyện gì thế này? Thế hóa ra anh ta cùng với Phó tổng là đang bị Nguyễn Ấu San xảo trá làm tiền à?
Hứa Thịnh cảm thấy hình như kịch bản này bị sai rồi.
Sao Nguyễn Ấu San lại trở nên thế này, tự nhiên đầu óc suy nghĩ sâu xa thế, hay là đầu ốc tự nhiên hoạt động trở lại ư?
Tóm lại là, tình hình không còn nằm trong phạm vi kiểm soát của bọn họ nữa.
Hứa Thịnh xoa huyệt thái dương, miễn cưỡng đi tìm não: "Một ngàn vạn là không thể, cô có nghĩ cũng đừng nghĩ.
Nếu Phó tổng thật sự muốn ra tay làm khó dễ cô, sau này cô đến cơ hội gặp mặt Thẩm tiên sinh còn không có chứ đừng nói gì đến việc xuất đạo làm center, mà chuyện đó có thực lực cũng chưa chắc đã làm được.
Còn nữa, cô còn thiếu Phó tổng một trăm vạn, nếu cô không chịu làm việc chăm chỉ, số tiền này phải trả ngay lập tức."
Nguyễn Ấu San đầu tiên là tỏ vẻ khiếp sợ, sau đó đánh một phát thật to lên đùi, hai hàng nước mắt bắt đầu chảy ra: "Anh uy hiếp, đe dọa, là tiền tôi, anh là đồ xấu xa, hu hu hu!"
Vừa nói, Nguyễn Ấu San vừa khóc to vừa chạy ra khỏi phòng.
Ra khỏi phòng, Nguyễn Ấu San thấy trên hành lang có không ít nhân viên công tác đi tới đi lui, cô vừa khóc vừa lớn tiếng kêu: "Tôi tuyệt đối sẽ không khuất phục cường quyền của bộ phận tư bản đâu, bây giờ đang là xã hội pháp trị! Tôi mới không sợ bị Phó gia các người uy hiếp!"
Nói xong, Nguyễn Ấu San ôm mặt khóc hu hu, chạy đến chỗ máy quay.
Chuyện này hấp dẫn sự chú ý của không ít các nhân viên công tác ở đây, nhưng tiếc là cô đã chạy mất rồi, người ta còn chưa kịp ngăn cô lại, người đã như cơn gió mà chạy đi đâu mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!