Chương 46: (Vô Đề)

Editor: Cheese

Beta: Chin ✿

Mới nãy Nguyễn Ấu San nhắn qua gọi 'ca ca', xong bây giờ còn gửi tin nhắn thoại gọi ngọt xớt.

Thẩm tổng từ fan bố biến thành fan chồng ôm tim, cảm thấy con tim bé nhỏ của anh bị hai chữ 'ca ca' của Nguyễn Ấu San làm cho không chịu nổi nữa.

Anh không do dự miếng nào, chuyển khoản 3000 tệ ngay và lập tức!

Nguyễn Ấu San liền gửi lại một chiếc sticker vô cùng đáng yêu: Cảm ơn ba ba nha. JPG

Thẩm Túc nhìn cái sticker này liền ngứa mắt: "Sao không gọi ca ca nữa?"

Nguyễn Ấu San định ra giá một lần gọi thì tính 1000, gọi một hồi kiểu gì đại ca Thẩm nhà anh cũng phá sản cho coi.

Nhưng mà nghĩ lại Thẩm Túc một thân hơn trăm tỷ.....! Gọi tới trăm triệu lần, thôi khỏi.

Nguyễn Ấu San cũng không nhận 3000 tệ kia, cô chỉ là trêu đại ca Thẩm xíu thôi.

Sau khi làm xong thủ túc, Nguyễn Ấu San đi vào khu phòng chờ.

Nguyễn Ấu San phát hiện Thẩm Túc mới nhắn tin nữa, kêu cô mau nhận bao lì xì đi.

Nguyễn Ấu San thấy không tiện, còn hỏi: "Thẩm lục ca buổi tối rảnh không? Em định mời anh ăn bữa cơm nè, coi như cảm ơn anh bữa giờ phụ em học ôn thi."

Từ quê cô đi đến Nam Thành mất khoảng 2 tiếng đi tàu cao tốc, tầm 5 giờ chiều là đến nơi rồi.

Thấy cô mời đi ăn, Thẩm Túc vui vẻ: "Được."

Nguyễn Ấu San liền tìm xem có nhà hàng nào sang trọng mà đồ ăn ngon không.

Là cô mời khách nên đâu thể nào đến nhà hàng của Thẩm Túc ăn được chứ, tại lần nào đến đó ăn cô cũng không cần trả tiền, giờ lại kéo nhau qua đó thì có khác gì cô đang lợi dụng đại ca Thẩm đâu.

Nguyễn Ấu San đang cúi đầu nhìn điện thoại, bên cạnh đột nhiên có hai em gái đi đến bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: "Cho hỏi chị có phải là Nguyễn Ấu San không?"

Nguyễn Ấu San hôm nay mặc đồ đơn giản, đeo kính không độ cùng với khẩu trang, nhưng do không phải là kính râm, cũng không có đội nón, nên mới bị phát hiện nhanh vậy sao?

Mà từ lúc đến đây tới giờ cũng chẳng có ai phát hiện ra, ai dè đến lúc này lại bị nhận ra.

Nguyễn Ấu San nhìn trái nhìn phải, thấy không có bao nhiêu người chú ý, nên mới nhìn qua chỗ hai em gái đang đứng hồi hộp, nhỏ giọng nói: "Đúng là chị, các em muốn xin chữ ký hả?"

Hai em gái nghe thế mắt sáng rỡ, liền che miệng để không lớn tiếng, gật lấy gật để: "Muốn muốn muốn ạ!"

Nhưng mà, bọn họ đi đường không có mang giấy bút theo.

Nguyễn Ấu San lại có mang, nên cô lấy bút với giấy nhắn trong ba lô ra.

Cô hỏi tên của hai em gái, còn hỏi học trường nào, sau đó còn nhắn nhủ đôi ba chữ,

Hai em gái được chữ ký rồi cũng không đi liền, vì còn nửa tiếng nữa mới tới giờ soát vé, nên bọn họ liền ngồi nói chuyện với Nguyễn Ấu San.

Nguyễn Ấu San với Hình Miểu vẫn phải đợi Trần Dũng đến rồi mới đi được, mà tàu của bọn họ cũng 40 phút nữa mới chạy, thời gian còn dư dả lắm,/

Tiểu Hoan hỏi: "Nguyễn Nguyễn, chị có đói bụng không, để em mua gì cho chị ăn nha?"

Tiểu Dung bổ sung: "Chị uống gì em đi mua cho nè!"

Nguyễn Ấu San không thấy đói bụng, nhưng hiếm lắm mới gặp được fans thế này, vì thế mới cười tủm tỉm: "Thôi để chị mời hai đứa nha."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!