Chương 43: (Vô Đề)

Nguyễn Ấu San dụi dụi mắt, nhận ra thật sự là cô đang được Thẩm Túc bế kiểu công chúa chứ không phải đang nằm mơ.

Hành động này.... hình như không có thích hợp lắm.

Nguyễn Ấu San lần đầu tiên có tiếp xúc với đàn ông trưởng thành một cách gần gũi đến như thế, mà đối tượng lại là người đàn ông hoàng kim bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền như Thẩm Túc nữa.

Tô Mạn Nhu ỷ lại hệ thống còn không làm xoay chuyển được anh nữa.

Mà anh thì hết lần này đến lần khác lại ra tay giúp cô vô số chuyện....

Nguyễn Ấu San tim đập bình bịch, vội vàng nói: "Thẩm lục ca, anh mau thả em xuống đi."

Động tác cũng bắt đầu hơi giãy giụa.

Thẩm Túc liền siết chặt người trong lòng hơn một chút, trầm giọng trách: "Em đừng lộn xộn nữa, lỡ ngã xuống thật thì sao?"

Nguyễn Ấu San lập tức cứng người nằm im, không dám động đậy.

Đợi đến lúc cô được Thẩm Túc ôm vào biệt thự, đặt lên sô pha xong rồi, Nguyễn Ấu San mới ngập ngừng nói một câu cảm ơn: "Cảm ơn Thẩm lục ca nha, lúc nãy anh đánh thức em là được mà."

Nguyễn Ấu San cảm thấy hành động của Thẩm Túc có hơi thân mật quá rồi....! Rõ ràng ở trong truyện, Thẩm Túc vốn không thích cùng người khác động chạm gần gũi, bất kể trai hay gái thì cũng đều chớ lại gần anh.

Nhưng mà, cô lại trở thành "ngoại lệ", mới nãy còn được đại ca Thẩm ôm vào trong nhà nữa!

Đừng nói là đại ca Thẩm có ý với cô đó chứ.....

Má ơi nhảm ghê đó, chắc là cô suy nghĩ nhiều thôi.

Hẳn là do đêm nay cô đạt được ngôi vương, đại ca Thẩm thân là fan bố cho nên mới cảm thấy rất vui, vì cảm xúc dâng trào nên bị kích động trong giây lát chăng?

Nhưng mà giờ não cô đi ngủ rồi nên Nguyễn Ấu San cũng chẳng thể tự hỏi tự trả lời nhiều đến thế.

Thẩm Túc đưa tay xoa đầu cô mấy cái, nói: "Mệt rồi đúng không? Mau đi tắm rửa rồi đi ngủ đi."

Nguyễn Ấu San ngoan ngoãn gật đầu, ngáp một cái: "Vâng ạ, Thẩm lục ca ngủ ngon nha."

Thẩm Túc vẻ mặt vô cùng ôn nhu: "Ừ, em cũng ngủ ngon."Buổi chiều ngày tiếp theo, Nguyễn Ấu San cùng với đồng đội đều phải tham gia một buổi họp báo ra mắt.

Một nhóm chín người, đa số đều là người Nguyễn Ấu San đã từng gặp hoặc từng hợp tác chung, chỉ có người đứng thứ năm Chiêm Diệu Hạm cùng với người thứ bảy Vương Nghiên Nhã là chưa từng chung đội bao giờ, cũng chỉ biết sơ sơ.

Sau khi ra mắt xong, Chiêm Diệu Hạm vốn nổi về vocal đi qua hỏi Nguyễn Ấu San: "San San, cậu muốn thi vào trường âm nhạc nào thế?"

Bên kia Vương Nghiên Nhã chuyên mảng dance cũng lại hỏi: "San San nhảy giỏi quá trời luôn á....! Nhưng mà, giới giải trí lộn xộn thế này thì đi đóng phim mới là nổi nhất."

Nguyễn Ấu San biết, bọn họ cũng không quen biết nhiều gì với cô, nên đang tìm chuyện để lại chào hỏi làm quen thôi.

Nguyễn Ấu San nói: "Trước giờ tớ cũng chưa nghĩ tới nữa, đợi thi đại học xong xem thành tích thế nào rồi tính tiếp."

Ngu Tịnh cổ vũ: "San San nhất định sẽ được điểm cao, cố lên nha!"

Bùi Ưu giả bộ ngầu ngầu, nói: "Thi đại học mà không được điểm cao cũng không cần lo, dù sao ở Vạn Tinh vẫn có chỗ dành cho cậu."

Sầm Ý Vân: "Thi không đậu thì có sao đâu.

Muốn học cái gì thì thuê thầy về dạy là được mà."

Ngôi sao bây giờ tốt nghiệp cấp ba thì nhiều nhưng có mấy người có bằng đại học, thạc sĩ gì đâu.

An Tư Viện: "Trời ơi nghiệp vừa thôi mấy má.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!