Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Nguyễn Ấu San không hề biết tấm lòng làm fan bố của Thẩm Túc nay đã đổi thay rồi.
Cô đánh giá Thẩm Túc, phát hiện trên gương mặt đẹp trai của anh có thoáng chút mệt mỏi, liền hỏi han quan tâm: "Thẩm tiên sinh, hồi nãy trên máy bay anh không có ngủ hả? Anh ăn uống gì chưa?"
Thẩm Túc: "Chưa kịp ăn.
Bây giờ em có đói không, chúng ta cùng nhau đi?"
Nguyễn Ấu San: "Được ạ, vẫn ăn ở nhà hàng hôm bữa nha?"
Thẩm Túc: "Bây giờ vết thương của em còn chưa lành, đi ra ngoài ăn không tiện đâu.
Hay là về nhà tôi, để dì Vương nấu cơm cho nhé."
Nguyễn Ấu San hồi trước có ở ké nhà Thẩm Túc một thời gian, tài nấu nướng của dì Vương ngon số dzách miễn bàn, tuy so với đầu bếp năm sao thì không bằng, nhưng đã là cơm nhà thì dù ngày nào cũng ăn cũng chả ngán.
Nguyễn Ấu San: "Được, vừa hay em cũng đang nhớ mấy món dì Vương nấu."
Bác Trương lái xe liền chạy xe về phía biệt thự của Thẩm Túc.
Trên đường đi, Thẩm Túc hỏi thăm tình hình gần đây của Nguyễn Ấu San, Nguyễn Ấu San vô cùng ngoan ngoãn mà thành thật trả lời.
Đột nhiên, Thẩm Túc nghĩ đến một chuyện: "Bữa giờ em học hành sao rồi, có đủ đề ôn thi để làm không? Nếu không biết làm thì có thể hỏi tôi, tôi không giải được thì sẽ tìm cho em một gia sư kèm cặp thêm."
Nói là vậy thôi, chứ Thẩm Túc mà có phải tìm thật thì cũng sẽ tự đề cử bản thân, chủ yếu là để tranh thủ thời gian ở cạnh crush, tranh thủ thời gian bồi dưỡng tình cảm.
Chuyện anh không giải được đề á, tất nhiên là nằm mơ cũng không thành sự thật.
Thẩm Túc năm đó đi học còn nhảy lớp, 16 tuổi đã đậu trạng nguyên bốn trường khoa học tự nhiên, học xong đại học thì tốt nghiệp song ngành tài chính với quản lý, trong vòng bốn năm đã hoàn thành chương trình học của cả hai bên.
Lúc còn đi học, anh đã từ từ tiếp nhận việc quản lý Thẩm thị rồi.
Nói ngắn gọn lại là, anh tự thấy trình độ của bản thân cũng dư sức để kèm crush học thi.
Về trình độ của Nguyễn Ấu San mà nói, thật ra có thể thi được hơn 600 điểm là cũng coi như một tiểu học bá rồi, tự học không thành vấn đề.
Tất nhiên lâu lâu cũng sẽ gặp mấy đề bài khó, khi so đáp án với cách giải đương nhiên sẽ có lúc hiểu lúc không.
Nguyễn Ấu San nghe thấy thế, hai mắt sáng rực lên: "Quá được luôn á, ngay lúc em đang có mấy đề bị bí."
Tuy bây giờ cô không có mang đề thi theo, nhưng mà đề bài nào Nguyễn Ấu San làm không được thì cô đều chụp lại, bình thường nếu rảnh sẽ mở ra nghiên cứu thêm.
Lúc hai người về tới biệt thự của Thẩm Túc, dì Vương đã nấu cơm xong, một mâm cơm bốn món mặn một món canh.
Cánh gà hấp, cần tây xào gan heo, khổ qua xào, canh cải thảo, canh sườn nấu củ sen, tất cả đều là mấy món Nguyễn Ấu San thích ăn, vừa đủ dinh dưỡng mà vừa giúp làm lành vết thương.
Nguyễn Ấu San định ngày mai mới quay về tập luyện, cho nên hôm nay có thể yên tâm ngồi ăn no.
Thẩm Túc lúc trên máy bay cũng chỉ lo ngủ bù, chưa kịp ăn uống gì.
Bây giờ nhìn thấy Nguyễn Ấu San ăn uống ngon miệng thế này, tâm tình anh cũng tốt lên, ăn cũng nhiều hơn ngày thường một chút.
Đợi đến lúc Nguyễn Ấu San ăn no rồi, một mình anh vét sạch phần còn dư, trên bàn chỉ còn lại một chút canh.
Dì Vương sau khi dọn dẹp chén đũa xong thì liền rời đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!