Chương 15: (Vô Đề)

Editor: Cheese

Beta: Chin ✿

Ngày hôm sau, sáng thứ bảy.

Nguyễn Ấu San cùng một nhóm mấy người tập luyện lần cuối, vì đêm mai đã công diễn rồi.

Sầm Ý Vân kể từ sau khi đánh cược bị thua Nguyễn Ấu San xong, nói được làm được, mấy ngày sau đó đều ngoan ngoãn đi theo Nguyễn Ấu San tập nhảy, không gây phiền toái, lúc tập luyện còn đặc biệt cố gắng, tiến bộ rất rõ ràng.

Sau mấy ngày ở chung, Sầm Ý Vân phát hiện Nguyễn Ấu San thực lực rất mạnh, hơn nữa tính tình cũng rất tốt, lúc có người lại hỏi thì cô đều giúp đỡ nhiệt tình chứ không giấu nghề.

Trong lúc nghỉ ngơi, Sầm Ý Vân kéo Nguyễn Ấu San tới một chỗ không có camera, hỏi lại một lần nữa hôm trước cô đã nói gì với Phó Việt Hành.

Mấy ngày nay, cô tận mắt nhìn thấy Phó Việt Hành không chỉ không tìm Nguyễn Ấu San gây khó dễ, mà còn cố tình né Nguyễn Ấu San nữa.

Có thể thấy được, Nguyễn Ấu San thật sự nắm được nhược điểm gì đó của Phó Việt Hành rồi.

Sầm Ý Vân: "Cậu nói cho tôi biết, tôi sẽ không nói với người khác, còn tính tôi nợ cậu một nhân tình nữa."

Nguyễn Ấu San: "Muốn biết hả? Cậu tự đi hỏi idol của mình đi nha!"

Ủa giỡn hả, nếu cô mà kể lại chuyện cô nói Phó Việt Hành "chơi sướng nhất là chị dâu" kia bị lộ ra ngoài, để người khác biết được Phó Việt Hành bị cô nói cái này mới tức muốn bể phổi mà không dám đi tìm cô tính sổ, chẳng phải đang ngầm thừa nhận anh ta chột dạ sao...

Chỉ một câu này thôi cũng đủ đẻ ra mười vạn câu chuyện cẩu huyết luân lý các kiểu rồi đó!

Sầm Ý Vân thấy cô nhất quyết không nói, đành phải hỏi ngược lại: "Vậy cậu nói cho tôi biết, chuyện này có liên quan đến vấn đề nhân phẩm không?"

Cô thích Phó Việt Hành là vì nhan sắc và tài hoa của anh ta, nhưng nếu nhân phẩm có vấn đề, cô ta vẫn muốn thoát fan.

Nguyễn Ấu San nghĩ nghĩ, không làm quá cũng không nói xấu, thành thật mà nói: "Không liên quan, anh ta có thể miễn cưỡng được xem là người bị hại, cùng lắm chỉ là chỉ số thông minh có vấn đề thôi."

Sầm Ý Vân nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy bản thân không ủng hộ sai người, liền cả giận nói: "Ý của cậu là gì hả? Là cậu đang mắng idol của tôi ngu ngốc à?"

Nguyễn Ấu San cũng không định nói dong dài: "Cậu cảm thấy thế nào thì là thế đó."

Cô cũng có ý đó mà.

Phó Việt Hành nếu không ngu, tại sao lại bị một nữ nhân như Tô Mạn Nhu dễ dàng lựa gạt che mắt như thế?

Nguyễn Ấu San xoay người chuẩn bị rời đi, kết quả lại thấy Phó Việt Hành đang đứng nấp sau cửa thoát hiểm, cũng không biết đã nghe được bao nhiêu.

Phó Việt Hành cơ bản đã nghe thấy toàn bộ, trên khuôn mặt trang điểm kỹ càng kia thần sắc có chút phức tạp.

Nguyễn Ấu San lén diss anh ta "chỉ số thông minh có vấn đề" với fan của anh ta, anh ta vậy mà không tức giận.

Ít ra người này cũng không đem chuyện kia nói ra, cũng không bôi nhọ nhân phẩm anh ta có vấn đề, còn nói anh ta là người bị hại nữa.

Còn có, vấn đề của anh ta với Tô Mạn Nhu, quả thật đã quá ngu muội rồi.

Bây giờ đầu óc tỉnh táo mà nghĩ lại, Tô Mạn Nhu trước mặt anh ta nhiều lần ra vẻ đáng thương, còn cố tình tạo cơ hội để tiếp xúc thân thể, còn nói thêm vài câu ái muội nữa... Vài ba cái thủ đoạn đó cũng không quá ghê gớm gì.

Lúc đó, chỉ số thông minh của anh ta không hiểu sao rớt dữ dội mới có thể cảm thấy cô ta thanh thuần thật lòng, lại không giống với vẻ ngoài xinh đẹp sắc sảo, ánh mắt lúc đó mới cầm lòng không đậu mà luôn để ý đến cô ta, còn luôn thiên vị cô ta.

Nhưng mà, Phó Việt Hành lần này tới tìm Nguyễn Ấu San không phải vì việc này.

Phó Việt Hành nhìn Sầm Ý Vân: "Em đi trước đi, tôi có việc muốn nói với cô ấy."

Sầm Ý Vân không yên tâm lắm, còn tưởng là do Phó Việt Hành nghe thấy Nguyễn Ấu San nói anh ta chỉ số thông minh có vấn đề nên chuẩn bị gây khó dễ cho Nguyễn Ấu San.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!