Sau khi diệt trừ Mặt Nạ Quỷ, cả nhóm không vội quay lại Huyền Thiên Các.
Với động tĩnh ngày hôm đó, người dân trong trấn biết rằng nơi đây có tiên nhân đã đến chỗ họ tiêu diệt yêu quái.
Vì vậy, trong khoảng thời gian này, không ngừng có người đến cầu xin Kỷ Phi Thần giúp đỡ.
Sau khi tìm hiểu tình hình, phát hiện hầu hết đều là mấy tên tiểu quỷ, nhưng do cân nhắc việc Thẩm Vãn Tình cần phải điều dưỡng, không thích hợp đi đường, nên bọn họ tạm thời ở trong một quán trọ trong trấn, nhân tiện giúp đỡ những người dân gần đó diệt trừ yêu ma.
Bệnh nhân là Thẩm Vãn Tình đây sinh hoạt vô cùng thoải mái.
Cô có thể không giỏi thứ gì nhưng việc há miệng chờ ăn thì lại rất có năng lực.
Khi đám người Phong Dao Tình hỏi tại sao cô lại tùy tiện động thủ giết chết Mặt Nạ Quỷ, Thẩm Vãn Tình khóc lóc than thở đến vô cùng chân thành: "Bởi vì muội biết Mặt Nạ Quỷ vô cùng quỷ kế đa đoan, sợ hãi nó có ý bịa chuyện vô cớ, đánh lạc hướng chú ý của Kỷ đại ca. Muội nhất thời lo lắng cho an nguy của Kỷ đại ca cùng Phong tỷ tỷ nên mới tùy tuyện động thủ."
Cô vừa nói vừa che mặt, hít hít cái mũi, trông vô cùng đáng thương: "Thật xin lỗi, là do muội quá lỗ mãng, không thành thục như Kỷ đại ca, chỉ một lòng muốn nhanh chóng tiêu diệt nó nên mới hấp tấp như vậy, gây rắc rối cho mọi người. Ca ca, tỷ tỷ, mọi người sẽ không trách muội chứ?"
Nghệ thuật trà xanh siêu cấp.
Rất già đời.
Quả nhiên, sau khi nghe cô nói như vậy, Phong Dao Tình và Kỷ Phi Thần làm sao còn muốn trách cứ cô, thậm chí còn có chút cảm động.
Rồi trả lời một câu đậm chất tiêu chuẩn: "Sao ta lại trách cứ muội? Muội là một người hiểu chuyện, chúng ta đau lòng còn không kịp."
Thế là sau khi trở về trong cuộc hàng yêu, bọn họ mang đến cho cô rất nhiều thức ăn và thoại bản để cô tiêu khiển, giải trí. Phong Dao Tình thậm chí còn may cho cô mấy bộ quần áo rất xinh đẹp.
Mới đầu Thẩm Vãn Tình còn hơi ngượng ngùng.
Càng về sau càng thành thạo mà báo cáo thực đơn hàng ngày của mình, thuật tiện liệt kê một đống thoại bản mình muốn đọc cho Kỷ Phi Thần, đồng thời còn bắt đầu xem xét màu sắc cho chiếc váy mới của mình.
Ngắn ngủ có mấy ngày, Thẩm Vãn Tình tăng ba cân.
Phát hiện này khiến cô bị sốc, cảm thấy mình không thể tiếp tục như vậy được nữa.
Nhưng đêm đó, Kỷ Phi Thần lại mang chân heo quay mà phải xếp hàng dài mới mua được đến cho cô.
Vì vậy, Thẩm Vãn Tình thay đổi quyết định.
Từ yên tâm thoải mái ăn chân giò quay, thành vừa lo lắng vừa ăn chân giò quay.
Mấy ngày nay Thẩm Vãn Tình đều không gặp Tạ Vô Diễn.
Hỏi Kỷ Phi Thần thì nhận được câu trả lời vô cùng không bình thường: "Tạ công tử đi giúp trấn trên trừ yêu diệt quỷ."
… Có vẻ như lại vụng trộm đi gây sự.
Cô thật ra cũng không ngại việc Tạ Vô Diễn gây rối.
Cho dù là hắn giết người hay là giết quái vật, nó cũng không liên quan gì đến cô. Thẩm Vãn Tình không phải là người của thế giới này, cô không cần phân biệt đâu là chính, đâu là tà. Có rất nhiều danh môn chính phái, ra vẻ chính nghĩa, còn không đáng yêu bằng Tạ Vô Diễn nửa đêm chơi cờ cá ngựa với cô.
Dù sao hắn cũng tốt xấu cứu cô hai lần.
Cho nên miễn là hắn không xen vào tình yêu của nam nữ chính, hoặc là nhất thời muốn hủy diệt thế giới thì cô sẽ mặc kệ.
Dù gì hắn cũng chính là một nhân vật phản diện đáng yêu, mê người.
Mặc dù không gặp Tạ Vô Diễn, nhưng cô thường xuyên bắt gặp thú cưng của hắn, chính là con chim bồ câu vô dụng.
Mỗi đêm con chim Huyền Điểu đều vênh váo vỗ cánh bay trong phòng của cô, kêu la ỏm tỏi: "Nếu như không phải là bởi vì cứu ngươi, điện hạ nhà ta cũng không phải vất vả đến tận đây. Ngươi, nữ nhân này thế mà còn có thể yên tâm thoải mái ăn uống thả phanh, lẽ nào lại vô lý như vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!