Chương 1: (Vô Đề)

Thẩm Vãn Tình là bị đau mà tỉnh lại.

Lúc này, người cô toàn là máu, toàn thân trên dưới trải dài những vết sẹo, thậm chí ngay cả kinh mạch cũng bị chịu tổn thương. Chỉ cần cử động nhẹ cũng cảm thấy đau âm ỉ, từ ngón tay cho đến toàn thân ngay cả lục phủ ngũ tạng đều đau nhức khó chịu.

Không ngoài dự đoán.

Cô đã xuyên qua.

Trên đường trong lúc đang lái xe bởi vì phanh xe mất tác dụng nên đã đâm ra khỏi lan can bảo vệ, rơi xuống vách núi, cả người và xe đều thịt nát sương tan, sau đó vừa mở mắt liền xuyên vào cơ thể mình đầy thương tích.

….. Xem cái tình trạng này thì số cô thật là đen đủi mà.

Nhưng mà con người dù sao cũng phải lạc quan một chút.

Ví dụ như thứ duy nhất đáng để vui vẻ lúc này là, bản thân cô đang nằm trong lòng của một nam nhân.

Hơn nữa là một nam nhân cực kì đẹp trai.

Theo như thuật ngữ ở hiện đại thì đây chính là một người chỉ cần cười lên một cái liền có thể khiến vô số nữ sinh phải hét lên câu "Em nguyện ý."

Nam nhân đẹp trai trước mắt này có đôi lông mày rậm trầm ổn, giơ tay nhấc chân đều đem theo khí chất thanh cao và lạnh lùng. Khi ánh mắt hướng nhìn về phía cô, băng tuyết trong ánh mắt tan ra, mang theo chút ôn nhu và trìu mến.

Đối xử với cô cũng rất dịu dàng.

Trên đường đi, đều có thể nghe thấy thanh âm có chút run rẩy của anh ta đang không ngừng lẩm bẩm: "Ta sẽ không để muội phải xảy ra chuyện gì nữa, yên tâm, ta sẽ không để muội phải chịu tổn hại gì nữa đâu."

Thật cảm động lòng người.

Với một đứa yêu thích sắc đẹp như cô, Thẩm Vãn Tình cảm thấy bản thân cũng không tính là quá thiệt thòi.

Không biết đây là phúc hay là họa.

Nhặt được một mạng thì không nói, bên cạnh còn có thêm một người bạn trai ôn nhu săn sóc.

"Đừng nhúc nhích, yêu lực của mặt nạ quỷ vẫn còn sót lại ở trong thân thể muội." Ngữ khí của nam nhân đẹp trai này đều là lo lắng, "Muội yên tâm nhé Vãn Tình, ta sẽ đưa muội đi gặp Phong Dao Tình, nàng ấy nhất định sẽ cứu muội."

Phong Dao Tình?

Thẩm Vãn Tình giật mình, cảm thấy cái tên này có chút quen tai: "Phong Dao Tình?"

"Muội lại đi so đo thiệt hơn với nàng ấy." ngữ khí của Kỷ Phi Thần giống như có chút bất đắc dĩ. "Nàng ấy là vị hôn thê của ta. Sau này, muội không được tùy ý làm vậy với nàng ấy đâu."

Vị hôn thê?

Thẩm Vãn Tình: đồng

- tử

- chấn

- động!

Anh không phải bạn trai của tôi?

Vậy mà anh lại chơi cái trò mập mờ ái muội với tôi, nếu như là ở hiện đại thì đã bị treo trên tường weibo rồi còn bị chửi không biết bao nhiêu lần rồi.

Thẩm Vãn Tình cảm thấy lượng thông tin quá lớn, đầu cô đau kịch liệt như muốn nứt ra, ngay cả thở cũng cảm thấy khó khăn, cảm giác chính là kiểu đau khổ đến tê tâm liệt phế.

Mà ngay lúc này, đột nhiên có một bảng điều khiển mơ hồ lơ lửng hiện ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!