Chương 35: Kẹo ngọt 1

Edit: LT.

Mãnh nam cơ bắp

Diệp Thừa ôm mặt Lê Thiên Thiên, ngón cái vuốt nhẹ môi cô rồi nâng cằm cô lên, buộc cô phải nhìn hắn.

Hắn cũng nhìn chăm chú vào khuôn mặt ửng đỏ của cô, sau lại tham lam hôn thêm lần nữa.

Lúc này bỗng một tiếng chuông báo WeChat vang lên trong hành lang trống trải, đánh gãy triền miên giữa hai người.

Vốn dĩ Diệp Thừa không muốn để Lê Thiên Thiên trả lời nhưng tiếng chuông vẫn không ngừng vang lên nên hắn đành miễn cưỡng buông tha cho môi cô, nhéo nhẹ cằm cô một chút rồi mới đồng ý để cô xem điện thoại.

Lê Thiên Thiên lấy điện thoại ra xem, là mẹ cô gửi tin nhắn đến.

[Mẹ: Thiên Thiên, con có đang bận không?]

[Mẹ: Mẹ và cha con đến tìm Lý Trác Mỹ, bà ta đã đồng ý giải trừ quan hệ nhận nuôi với con, cũng cho con chuyển hộ khẩu rồi.]

[Mẹ: Con cứ yên tâm làm việc đi, chuyện này cha mẹ hoàn toàn có thể xử lý được.]

Lê Thiên Thiên có chút kinh ngạc, đang định nhắn lại thì vừa lúc Tân Trạch Vũ cũng gửi tin nhắn đến.

[Trà sữa nhỏ: Học tỷ đang làm gì vậy?]

"Trà sữa nhỏ?"

Lê Thiên Thiên nhận ra Diệp Thừa đang thăm dò nhìn vào điện thoại cô, giọng điệu nhàn nhạt đọc lên biệt danh mà cô dành cho Tân Trạch Vũ.

Ánh mắt hắn trầm xuống, hỏi:

"Em đặt tên anh là gì?"

Hô hấp Lê Thiên Thiên cứng lại, chột dạ mà giấu điện thoại đi khiến Diệp Thừa phải hoài nghi.

"Lấy ra cho anh xem."

Lê Thiên Thiên muốn trốn nhưng lại bị Diệp Thừa bắt hai cánh tay lại giam lên vách tường. Chạy thoát không nổi, cô nắm chặt điện thoại giãy giụa được vài cái thì bị hắn đoạt đi mất.

Diệp Thừa lướt điện thoại một lúc, dường như đã tìm được đến khung chat Wechat giữa hai người, khóe mắt hắn khẽ giật giật, không thể tin nổi mà nhìn cô một cái.

"Cuồng tự luyến?"

Lê Thiên Thiên xấu hổ cười gượng hai tiếng, chớp chớp mắt, giọng nói mềm nhẹ nhưng lại mang theo chút trêu chọc:

"Anh không cảm thấy rất chuẩn xác à?"

Diệp Thừa nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của cô, mặc niệm ba lần đây là bạn gái mình, không thể tức giận, chậm rãi bình tĩnh lại rồi mới lên tiếng.

"Sửa lại cho anh."

Lê Thiên Thiên nhận lại điện thoại, phối hợp gật gật đầu.

"Sửa thành gì đây?"

"Bạn trai chính quy đáng yêu tâm can tiểu bảo bối."

Lê Thiên Thiên: …

Đây là dùng cả sinh mệnh để ghen tuông đấy à? Cái tên ghê tởm như vậy anh có thật sự thấy ổn không? Đúng là giết địch một ngàn, tự tổn hại một ngàn năm trăm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!