Chương 32: Cam ngọt 4

Diệp Thừa từng nghĩ đến rất nhiều phương thức "quay xe" nhưng lại không ngờ đến phương thức ngu ngốc như vậy. Còn không bằng để hắn trực tiếp nói cho cô biết!

Bên kia màn hình, dường như Diệp Thừa vừa mới vận động xong, mồ hôi trên cổ chảy xuống đến xương quai xanh, ngực áo màu trắng đã ướt đẫm, cơ ngực như ẩn như hiện.

Lê Thiên Thiên nuốt nước miếng rồi lên tiếng hỏi:

"Anh, đã sớm biết em chính là bạn trên mạng của anh rồi đúng không?"

"Tiểu miên hoa, trước tiên đừng nóng giận. Em ở đâu, anh sẽ đến đó rồi trực tiếp giải thích với em."

"Không, không cần."

Hiện tại cô cần bình tĩnh. Lê Thiên Thiên chủ động ngắt cuộc gọi rồi ngồi ngẩn ra, nhất thời rất khó tiêu hóa tin tức này.

Tuy rằng trước đó đã từng hoài nghi, cũng muốn xác nhận nhưng đến khi chân tướng lộ ra trước mắt thì đầu óc cô lại trống rỗng.

Tiếng gào thét của hai "con ma men" bên cạnh cũng không thể quấy nhiễu đến cô, ngay cả Lục Tiến đã tìm đến từ lúc nào cô cũng không hề biết.

Lê Thiên Thiên ngồi im lặng nhìn chằm chằm vào nửa ly bia trước mặt như thể đang nghiên cứu một vấn đề thế kỷ nào đó nhưng trên thực tế, quẩn quanh trong đầu cô chỉ có một sự thật hiển nhiên và không thể xác thực hơn: Hóa ra Quả cam lại chính là Diệp Thừa.

Một vài tin nhắn trước đó từng gửi cho Quả cam cũng thoáng hiện ra khiến cô được thể nghiệm cảm giác suy sụp hết lần này đến lần khác, trái tim cũng bắt đầu run rẩy.

Nếu vậy, người bạn gái mà Quả cam nhắc đến chính là cô?

Còn cô vẫn luôn mắng chính bản thân mình là tra nữ!

Thậm chí cô còn từng tỏ tình với Quả cam.

"Tất cả những chuyện này chị đều làm được, chứng tỏ là chị thích hắn ta, không cần phải phủ nhận!"

Lời này khiến trái tim như bị quất roi đến mức máu chảy đầm đìa của Lê Thiên Thiên bỗng nhiên xiết chặt. Cô nâng mắt lên nhìn thì nhận ra là Tần Hâm đang nói với Chu Nhiễm.

Nhẹ thở ra một hơi rồi lại giật mình sửng sốt, cô đang chột dạ cái gì vậy chứ?

Cả Tần Hâm và Chu Nhiễm đều uống quá nhiều nhưng cũng may là tửu lượng của Chu Nhiễm cao nên vẫn có thể giúp cô đỡ Tần Hâm gần như đã say đến bất tỉnh nhân sự lên xe taxi.

Taxi chạy đến dưới lầu ký túc xá, Lê Thiên Thiên đang lo lắng không biết làm cách nào để đỡ cô bạn lên phòng thì bỗng chỗ đỗ xe đen như mực phía trước sáng lên ánh đèn pha. Cô dùng tay che chắn, cũng thấy được bóng dáng tuấn tú bước xuống từ chiếc xe kia.

Diệp Thừa đi đến chỗ xe taxi, cong hai ngón tay lại gõ nhẹ lên cửa sổ chỗ ghế sau, thân mình hơi khom xuống, con ngươi sâu thẳm ung dung nhìn cô.

Lê Thiên Thiên hạ cửa sổ xe xuống, tạm thời vứt bỏ xấu hổ giữa hai người, chỉ vào Tần Hâm rồi nói:

"Cậu ấy uống say."

Diệp Thừa hơi nhíu mày, tầm mắt thoáng chuyển qua Tần Hâm rồi lại quay về trên người Lê Thiên Thiên, trầm giọng hỏi:

"Em muốn anh đỡ bạn em lên phòng?"

Thời điểm Lê Thiên Thiên còn đang do dự thì Diệp Thừa đã đi vòng qua bên phía Tần Hâm để mở cửa xe.

Gió lạnh tràn vào khiến Lê Thiên Thiên hơi rụt người lại.

Động tác bắt lấy hai vai Tần Hâm của Diệp Thừa khựng lại một chút, nâng mắt lên đối mắt với Lê Thiên Thiên, sắc mặt hắn u ám như thể cổ phiếu mình mới vừa đầu tư đã rớt giá thảm hại, sau đó lại tiếp tục túm người Tần Hâm kéo về phía lòng ngực mình.

Không hiểu sao Lê Thiên Thiên bỗng cảm thấy tim mình trùng xuống, theo bản năng mở miệng ngăn cản:

"Chờ đã… Tự em đỡ là được, anh giúp em một tay thôi."

Lê Thiên Thiên xoay người xuống xe, không nhìn thấy Diệp Thừa đang cong khóe môi lên, trong mắt cũng không giấu được ý cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!