Chương 10: Từ hôn 10

Làm sâu thêm nụ hôn này.

Nửa tiếng?

Đã suy xét đến cái chân "què" này của cô hay chưa?

Trong vòng nửa tiếng còn chưa về thì cũng không cần về nữa?

Chìa khóa cũng không cần đưa nữa, ra đầu đường ăn ngủ đi!

Trong lòng Lê Thiên Thiên điên cuồng oán giận nhưng dưới chân lại chạy nhanh hơn bất cứ lúc nào, rốt cuộc trong nửa tiếng cô đã về đến chung cư.

Diệp Thừa đang đứng dựa vào bên cửa, trên tay còn cầm một cây kẹo mút chán nản lật qua lật lại, trên mặt lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn.

Hắn thích ăn kẹo từ khi nào vậy?

Lê Thiên Thiên không dám chậm trễ nữa, lập tức lấy chìa khóa ra, vẫn không quên giả bộ khập khiễng bước qua mở cửa.

Diệp Thừa không thèm nhìn cô lấy một cái, cứ thế bước vào nhà.

Bởi vì vừa chạy như điên về nhà nên Lê Thiên Thiên phải uống hết cả cốc nước lớn mới đỡ khát hơn một chút.

Cô thăm dò nhìn vào phòng ngủ chính, Diệp Thừa đang thanh thản ngồi trên sô pha đơn, laptop được đặt trên đùi, dường như đang xử lý công việc.

Công việc còn chưa làm xong thì về nhà làm gì hả?

Cô còn chưa kịp nói lời cảm ơn đàng hoàng với Tân Trạch Vũ, còn chưa mời người ta được một bữa cơm…

Oán niệm không có chỗ trút ra nên Lê Thiên Thiên đành mở nhóm chat, nhắn vào đó lời dạo đầu quen thuộc.

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Hai người nói xem anh ta có còn là con người không?]

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Nếu tớ không có ở đây, khóa vân tay hỏng rồi thì không phải anh ta nên tự tìm biện pháp để giải quyết sao? Mắc gì phải bắt tớ quay về cho bằng được chứ?]

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Chưa kể ở trong mắt anh ta tớ vẫn là một người "què" đấy, vậy mà lại bắt tớ quay về trong vòng nửa tiếng?]

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Mấu chốt là anh ta trở về cũng không phải để lấy thứ gì, cũng không phải là có chuyện quan trọng gì. Bây giờ anh ta đang ngồi trong phòng làm việc kia kìa, rồi mắc gì không làm ở công ty?]

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Tóm lại là mấy ngày nay anh ta cảm thấy bị tớ làm phiền nên bây giờ mới cố ý trả thù lại!]

[Huấn luyện viên Hoàng Tiêu – Empty Valley yoga: Thiên Thiên, trước tiên em bình tĩnh một chút đã. Kết hợp với chuyện hôm qua em kể là suýt chút nữa bị lật xe khi hẹn với "cún con" kia, sao chị càng nghe càng cảm thấy vị hôn phu này của em là đang ăn giấm vậy nhỉ?]

[Tam Kim: Đồng ý.]

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Đừng có nhắc đến chữ giấm với em nữa! Em vẫn còn ám ảnh với vụ cánh gà lần trước đấy.]

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Mà thôi, em cũng không trách hai người tự bổ não quá mức đâu. Dù sao thì em cũng chưa kể cho hai người nghe hết những chuyện quá phận mà anh ta làm với em.]

[Tam Kim: Còn có quá phận hơn nữa sao? Cười đáng khinh jpg]

[Huấn luyện viên Hoàng Tiêu – Empty Valley yoga: Khoan đã Thiên Thiên, anh ta lớn lên thế nào? Trông "dầu mỡ" lắm sao? Bao nhiêu tuổi rồi?]

[Tam Kim: Nghe nói là tổng tài nên hẳn là tuổi cũng không thể quá nhỏ.]

[Tôi còn có thể ăn thêm hai bát nữa: Chuyện này thì liên quan gì đến bộ dáng của anh ta? Hai người có thể lui xuống rồi đó.]

[Huấn luyện viên Hoàng Tiêu – Empty Valley yoga: Nếu không gửi ảnh chụp qua thì về sau đừng tìm bọn chị nghĩ kế cho em nữa.]

[Tam Kim: Tán thành.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!