Ánh mắt thiếu niên quá rõ ràng, trong mắt tràn đầy dục vọng.
Cậu đang khao khát điều gì?
Nghe thấy giọng nói mơ hồ truyền đến từ phía trước, cô nhìn vào đôi mắt ướt át của Lục Tuyệt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đương nhiên Ninh Tri biết rõ!
Cô đã dạy cậu: "Đó là hành vi xấu và chúng ta không thể học theo."
Lục Tuyệt không hiểu định nghĩa tốt xấu, nhưng cậu vẫn nhớ trong ngày sinh nhật đã hôn cô.
Mềm và thơm, cậu thích cảm giác như vậy.
"Chúng ta không thể học, biết không?" Ninh Tri muốn cậu lặng lẽ xem phim.
Đang định buông tay, cô chợt sững người.
Lòng bàn tay dường như đã bị một con chó sữa nhỏ khịt mũi, lưỡi nhỏ thè ra liếm nhẹ, mềm mại và ẩm ướt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lòng bàn tay tê dại.
Ninh Tri kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mặt, cậu chớp mắt ngây người nhìn cô.
Ninh Tri nhanh chóng rút tay về: "Ai dạy em?"
Lục Tuyệt mím môi không nói gì.
Nhìn vào đôi mắt sạch sẽ của thiếu niên, cô nhịn không được muốn dạy cho cậu một bài học: "Tay của chị rất bẩn."
Bàn tay to của Lục Tuyệt chủ động nắm lấy bàn tay đang rút lại của Ninh Tri, mượn ánh sáng của màn hình lớn, cậu nhìn xuống bàn tay của cô, tay của quỷ chị mềm mại, trắng nõn và nhỏ hơn tay cậu.
"Không bẩn." Lục Tuyệt cụp mắt xuống, lông mi khẽ run: "Quỷ chị không bẩn."
Cậu không chê.
"Không bẩn cũng không thể lè lưỡi ra liếm." Ninh Tri lo lắng cậu học được cái tật xấu này, sau này sẽ liếm đồ vật, dính vi khuẩn.
Lục Tuyệt mím môi, dưới ánh đèn màn hình lớn, vành tai có chút đỏ lên, giọng nói trong phim gần như át đi tiếng lẩm bẩm của cậu: "Chỉ liếm quỷ chị."
Ninh Tri:...
Cô đưa tay nhéo nhéo đôi tai đỏ bừng như ngậm máu của cậu: "Của chị cũng không được!"
Lục Tuyệt mím chặt môi, không lên tiếng.
Quỷ chị, làm được.
Một lúc sau, phía trước thân mật vẫn chưa xong mà càng ngày càng mãnh liệt, thiếu niên bên cạnh lộ ra vẻ muốn tìm hiểu.
Dứt khoát, Ninh Tri nắm tay Lục Tuyệt, đưa cậu rời khỏi rạp chiếu phim.
Khi Ninh Tri xuyên đến, cô mặc một chiếc áo khoác dày để tránh một mùa đông lạnh giá nữa như lần trước.
Khi vừa mới xuất hiện, cô đã cởi bỏ áo khoác dày cộp rồi, bây giờ Lục Tuyệt đang cầm trên tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!