Ninh Tri nghĩ mãi không hiểu: "Tôi nghi ngờ cậu đang gạt tôi."
Bá Vương ủy khuất: "Sao tôi có thể làm chuyện xấu như vậy?"
"Tôi nghi ngờ cậu muốn nuốt thêm mặt trời nhỏ của tôi nhiều hơn."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bá Vương nhanh chóng phủ nhận: "Số lượng mặt trời nhỏ cần dùng đã quy định trước, chủ nhân, tôi tuyệt đối không dám báo số ảo."
Mặt trời nhỏ là đức tính thuần khiết nhất, nếu cậu bé có tham lam hoặc suy nghĩ xấu xa, mặt trời nhỏ nó có sẽ biến mất. Nó đủ thông minh, sẽ không làm những điều ngớ ngẩn như vậy.
Hơn nữa, so với nảy sinh phú quý, thường có nhiều thịt cá, đi theo chủ nhân giàu nhanh, đã rất thỏa mãn.
Ninh Tri vẫn còn tức giận: "Hiện tại tôi chỉ có 100 mặt trời nhỏ."
Lúc trước nhận được 120 mặt trời nhỏ, cô đã đổi 20% hào quang, chỉ còn lại 100 mặt trời nhỏ.
Bá Vương nhanh chóng dỗ dành: "Chủ nhân, cô tiếp xúc với Lục Tuyệt nhiều một chút, cô sẽ sớm có được mặt trời nhỏ."
Ninh Tri hừ một tiếng: "Nếu anh ấy bị tôi khai phá hết thì phải làm sao?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu Lục Tuyệt bị ép khô không có khả năng sản sinh ra mặt trời nhỏ thì phải làm sao? Đây là điều cô lo lắng suốt thời gian qua, cô lo lắng rằng trước khi cứu Lục Tuyệt xong, mặt trời nhỏ của anh sẽ hết.
Tiếng sữa nhỏ Bá Vương có chút phấn khích: "Không thể nào!"
Ninh Tri: "Cậu chắc chứ?"
Bá Vương: "Chủ nhân nhất định có thể yên tâm, trên người Lục Tuyệt có rất nhiều mặt trời nhỏ, cho dù tiêu hao bao nhiêu cũng đủ."
Lục Tuyệt chắc chắn là một trong những vạn người có rất nhiều mặt trời nhỏ.
Ninh Tri yên tâm, nhưng vẫn tiếp tục khai phá...
Không thể hiểu, sắc mặt Ninh Tri trong bóng tối dần trở nên nóng rực, cô nhanh chóng thoát khỏi hình ảnh màu vàng chợt hiện lên trong đầu, ngắm mặt trời nhỏ màu vàng càng thích hợp hơn.
Ngày hôm sau, Ninh Tri tỉnh dậy với quầng thâm nhẹ màu xanh dưới mắt, giấc mơ đêm qua đều là việc cô đã cầu xin mặt trời nhỏ của Lục Tuyệt như thế nào.
Cô quay lại, thấy Lục Tuyệt bên cạnh vẫn ngủ say như cũ.
Trời vẫn chưa sáng hẳn, căn phòng im ắng, cô có thể nghe thấy tiếng thở hơi gấp của anh.
Ninh Tri đứng dậy, cô lặng lẽ tiến về phía anh.
Cô cúi đầu, nghiêm túc nhìn Lục Tuyệt.
Mi mỏng, lông mi dài và dày, sống mũi cao, môi mỏng khẽ mím lại, quả thật là dài theo thẩm mỹ của cô.
Anh ngủ rồi, cô hôn anh, liệu có nhận được mặt trời nhỏ không?
Ninh Tri thầm muốn thử.
Cô mím môi, cúi đầu hôn lên chóp mũi của anh, không có mặt trời nhỏ nào bắn ra.
Ninh Tri hơi di chuyển xuống, đáp nhẹ lên môi anh nhưng vẫn không có mặt trời nhỏ, dường như mặt trời nhỏ sẽ chỉ xuất hiện khi Lục Tuyệt thức dậy.
Đột nhiên, Ninh Tri bắt gặp đôi mắt đen láy, mờ mịt của Lục Tuyệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!