Ninh Tri thấy mình quay lại.
Cô nhìn Lục Tuyệt đang ngủ say bên cạnh mình, dưới ánh đèn mờ ảo, ngũ quan thâm trầm của anh trở nên mềm mại trẻ con.
Ninh Tri nhìn một hồi mới yên tâm nhắm mắt ngủ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngày hôm sau, Ninh Tri tỉnh dậy, cảm nhận được động tĩnh xung quanh mình.
Cô mở mắt ra, thấy Lục Tuyệt đang mặc một bộ đồ ngủ hoa rời giường, sau đó bước vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân.
Ninh Tri chớp mắt, cô dần hồi phục lại tinh thần, nhìn đồ đạc trang trí bên trong, cô khiếp sợ.
Không đúng, lúc này không phải cô và Lục Tuyệt nên ở khách sạn nghỉ dưỡng của nhà họ Hoắc sao? Đồ đạc quen thuộc trước mặt đều cho thấy đây là nhà họ Lục, phòng riêng của bọn họ.
Ninh Tri nhíu mày, cô và Lục Tuyệt trở về khi nào? Rõ ràng ngày hôm qua cô và Lục Tuyệt đã đến buổi họp lớp của anh.
Cô không thể tin được.
Sau khi Lục Tuyệt rửa mặt ra, Ninh Tri hỏi anh: "Lục Tuyệt, anh có nhớ khi nào chúng ta rời khu nghỉ mát không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nước trên mặt Lục Tuyệt còn chưa khô, lăn dài theo góc cạnh, anh mờ mịt nhìn Ninh Tri một cái, không hiểu cô đang nói gì.
Ninh Tri lại hỏi: "Anh còn nhớ buổi họp lớp không?"
Lục Tuyệt khẽ mím môi lắc đầu.
Có lẽ Ninh Tri đã đoán được, lần này là bởi vì quá khứ thay đổi đã khác.
Không có buổi họp lớp nào, cô và Lục Tuyệt cũng không đi nghỉ dưỡng.
Lúc xuống tầng, Ninh Tri thấy mẹ Lục hôm nay không ra ngoài.
Hôm nay mẹ Lục mặc một bộ váy màu xanh lá cây con công, trên cổ có đeo một chiếc vòng ngọc trai, trên tay còn đeo một chiếc vòng bằng hạt ngọc màu đỏ thẫm, vô cùng lộng lẫy và tinh xảo. Lúc nào bà cũng ăn mặc đẹp.
Ninh Tri đi tới phòng khách hỏi bà: "Mẹ, mẹ có nhớ hôm qua con cùng Lục Tuyệt đi tham gia buổi họp lớp không?"
Mẹ Lục thắc mắc: "Tham gia buổi họp lớp? Con và Tiểu Tuyệt tham gia họp lớp của ai? Mẹ nhớ hôm qua con và nó ở trong thư phòng, mẹ nhờ thím Hoa đưa nước đường cho các con."
Ninh Tri xác nhận lại rằng mọi thứ đã thay đổi.
Không lâu sau bữa sáng, Ninh Tri nói chuyện phiếm với mẹ Lục, còn Lâm Điềm Điềm ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vào mặt cô.
Để cho Ninh Tri có ả giác, Lâm Điềm Điềm hận không thể dùng đôi mắt của mình để xé da mặt của cô xuống, áp nó vào của mình.
Thật đúng là chưa từ bỏ ý định.
Ninh Tri bỏ qua ánh mắt của Lâm Điềm Điềm, dù sao đối phương có nhìn chằm chằm cô như thế nào cũng sẽ không làm cô bị thương.
Lúc này, quản gia đến báo với mẹ Lục: "Phu nhân, Hoắc tiểu thư đến rồi."
Mẹ Lục đặt chén trong tay xuống, có chút kinh ngạc: "Mau mời con bé vào."
"Vâng phu nhân."
Nghe thấy Hoắc Hiểu Nguyệt tới, ánh mắt Ninh Tri sáng lên, cô có chút mong đợi không biết Hoắc Hiểu Nguyệt có nhận ra mình hay không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!