"Tôi biết rồi." Ninh Tri cười vỗ đầu anh: "Nhưng anh còn đáng yêu hơn cả một đứa trẻ. Người khác ghen tị với sự dễ thương của anh, muốn hại anh thì phải làm sao? Anh chạy lung tung, người khác bắt cóc vì anh dễ thương thì anh phải làm sao?"
Ninh Tri thực sự dỗ dành Lục Tuyệt như trẻ con.
Lục Tuyệt cụp mắt xuống, vành tai có chút đỏ lên, chậm rãi đáp: "Tôi nhớ tới."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh nhớ rồi.
Lúc này, Ninh Tri mới yên lòng bước ra khỏi phòng, Hoắc Hiểu Nguyệt cũng đứng dậy đi theo.
Trên hành lang, Ninh tri liếc mắt nhìn Hoắc Hiểu Nguyệt: "Cô đi theo tôi làm gì?"
"Tôi cũng đi vệ sinh, ai đi theo cô." Hoắc Hiểu Nguyệt cau mày.
Ninh Tri cảm thấy Lục Tuyệt giống như một con chó nhỏ bị bắt nạt, trong khi Hoắc Hiểu Nguyệt giống như một con sư tử sữa nhỏ sẵn sàng bắt nạt mọi người bất cứ lúc nào, thoạt nhìn rất hung dữ, nhưng người khác tây một cái có thể khiến cô ta lảo đảo.
"Ồ." Ninh Tri thản nhiên đáp lại, không thèm để ý đến cô ta.
Hoắc Hiểu Nguyệt đi giày cao gót, cô ta đi không nhanh bằng Ninh Tri, bị tụt lại phía sau, nhìn một đôi chân dài của Ninh Tri, cô ta bĩu môi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ninh Tri bước vào phòng vệ sinh trước, tình cờ gặp Lý Lỵ và một người phụ nữ không biết tên, hai người đang trang điểm.
Khi thấy Ninh Tri đi vào, ánh mắt liếc nhìn cô một cái, không vừa lòng, nói tiếp: "Không phải gia thế Hoắc Hiểu Nguyệt tốt sao, mới dùng lỗ mũi nhìn người."
Ninh Tri đồng ý, cô vểnh tai lên, chuẩn bị nghe những câu chuyện phiếm.
Lý Lỵ nói: "Dù giàu có đến đâu, cô ta vẫn là một xuẩn người đầu óc ngu ngốc. Nếu không phải vì cô ta sinh ra ở vạch đích, một kẻ ngốc như cô ta sao có thể kiêu ngạo như vậy?"
"Có vẻ như cậu chưa nói với tớ điều gì đó." Người phụ nữ bên cạnh tỏ vẻ tò mò.
Lý Lỵ nói với cô ta: "Cậu cũng đã nghe nói anh trai của Hoắc Hiểu Nguyệt là Hoắc Hiểu Dương bị mất hai chân, cả đời chỉ có thể ngồi xe lăn rồi chứ?"
Người phụ nữ vội vàng gật đầu, khi đó trong lớp có mấy nữ sinh thích anh trai của Hoắc Hiểu Nguyệt, một người xuất sắc như vậy, sau đó, một tai nạn xảy ra khiến nhiều nữ sinh trong trường phải khóc.
"Mọi người đều cho rằng Hoắc học trưởng bị tai nạn là ngoài ý muốn, nhưng không ai biết rằng nguyên nhân anh ấy gặp tai nạn hoàn toàn là do Hoắc Hiểu Nguyệt tùy hứng."
Lý Lỵ cười nói: "Cậu cho rằng Hoắc Hiểu Nguyệt vô duyên vô cớ ra nước ngoài sao? Chính vì cô ta hại anh trai mình mà nhà họ Hoắc đã ném cô ta ra nước ngoài."
Người phụ nữ sửng sốt: "Đây là sự thật sao?"
Lúc này, cửa phòng tắm "rầm" một tiếng, bị người hung hăng đá ra.
Ở cửa, Hoắc Hiểu Nguyệt đang đứng như một con sư tử xù lông chiên, đôi mắt đỏ hoe, hung hăng nhìn Lý Lỵ: "Tôi đập nát cái miệng của tiện nhân này, là tôi ngu ngốc, tôi luôn tin lời cô, nghe cô kích động, làm những điều điên rồ."
Lý Lỵ không ngờ rằng những lời nói bậy của mình về Hoắc Hiểu Nguyệt sẽ bị chính chủ nghe thấy ngay tại chỗ, cô ta nhanh chóng cầm túi xách bên cạnh lên rồi muốn rời đi.
Hoắc Hiểu Nguyệt không nói lời nào, trực tiếp bước tới, tát cô ta một cái thật mạnh: "Tôi đã muốn đánh cô từ lâu rồi."
"Hoắc Hiểu Nguyệt, cậu đừng bắt nạt người quá đáng." Lý Lỵ che mặt, bên mặt bị đánh đau rát.
"Tôi bắt nạt cô, lập tức bắt nạt cô, cô có thể làm gì?" Vẻ mặt của Hoắc Hiểu Nguyệt tràn đầy tức giận, không kiêu ngạo không được.
Một người phụ nữ khác sợ đến mức bỏ chạy thật nhanh, Lý Lỵ làm sao dám đối nghịch với Hoắc Hiểu Nguyệt, bị tát đánh cho tơi tả.
Hoắc Hiểu Nguyệt lắc bàn tay, lực hỗ trợ lẫn nhai, lòng bàn tay cũng rất đau: "Còn chưa cut? Còn muốn tôi đánh cô một lần nữa sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!