Chiếc xe không có ý dừng lại, lao nhanh đến.
Ninh Tri tránh sang một bên, thân xe màu đen lướt qua người Ninh Tri, cô ngã xuống đất.
Chiếc xe nhanh chóng rời đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đám vệ sĩ ở phía sau lao tới, lập tức có người lên xe đuổi theo, hai người khác bảo vệ Lục Tuyệt và Ninh Tri.
"Nhị thiếu phu nhân, cô có bị thương không?"
Lục Tuyệt lập tức đi tới, anh đưa tay ra đỡ Ninh Tri, đôi mắt đẹp như hoa đào hiện lên vẻ hoảng sợ: "Đỡ cô, đỡ cô."
Ninh Tri nắm lấy tay anh, chậm rãi đứng lên, vừa mới đứng thẳng thì cô phát hiện chân mình bị trật: "Chân của tôi bị trật rồi."
Trước lối vào của tòa nhà, Hoắc Hiểu Nguyệt đẩy anh trai xuống, đúng lúc nhìn thấy cảnh Ninh Tri suýt bị đâm trúng.
Vẻ mặt Hoắc Hiểu Nguyệt kinh ngạc: "Chiếc xe đó là muốn đụng Ninh Tri hay Lục Tuyệt?"
"Em đẩy anh qua đó xem họ có muốn giúp gì không."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh hai, không phải nói phải quay lại công ty sao?"
Hoắc Hiểu Dương: "Đi xem một chút."
Hoắc Hiểu Nguyệt chỉ có thể đẩy anh trai tới đó.
Ninh Tri bị trật chân, vì vậy cô chỉ có thể vịn vào Lục Tuyệt.
Hoắc Hiểu Nguyệt liếc mắt nhìn chân cô, khịt mũi, cũng không nói gì nhìn có chút hả hê.
Hôm nay Hoắc Hiểu Dương mặc một chiếc áo sơ mi trắng, dáng vẻ tuấn tú nhã nhặn, ngồi trên xe lăn cũng không làm giảm đi vẻ đẹp trai của anh ấy.
Anh ấy nói: "Ninh tiểu thư và Lục tiên sinh, hình như cô đang gặp rắc rối, có cần giúp đỡ không?"
Ninh Tri gật đầu cảm ơn: "Ở đây tạm thời tôi có thể xử lý."
"Nhìn xem, vừa rồi tôi đã nói với cô không được tùy ý đưa Lục Tuyệt ra ngoài, bây giờ suýt chút nữa xảy ra tai nạn." Hoắc Hiểu Nguyệt nói: "Các người đắc tội người ta sao?"
Ninh Tri lắc đầu: "Không có." Hiện tại chỉ có thể xem các vệ sĩ có bắt được người không.
"Chân của Ninh tiểu thư bị thương, có cần chúng tôi đưa cô đến bệnh viện không?" Hoắc Hiểu Dương chú ý Ninh Tri đứng bằng một chân, chân kia không dám giẫm xuống đất.
"Không làm phiền hai người, tôi để tài xế đưa tôi đến đó."
Hoắc Hiểu Nguyệt bĩu môi: "Dù sao chúng tôi cũng không có thời gian."
Ninh Tri đã quen với việc mồm miệng Hoắc Hiểu Nguyệt như inox.
Ninh Tri mượn sức của Lục Tuyệt, chuẩn bị rời đi, quay đầu lại, cô nhìn thấy trong khung của Lục Tuyệt có hai tia chớp mây đen.
Anh còn tức giận hơn sao?
Sau khi lên xe, Ninh Tri hỏi anh: "Tại sao anh lại ghét anh trai của Hoắc Hiểu Nguyệt?"
Ánh mắt Lục Tuyệt rơi vào mặt Ninh Tri, anh nhìn cô vài giây, không trả lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!