Chương 23: (Vô Đề)

Kể từ ngày Ninh Tri trở nên giàu có đó, cho dù cô có chạm vào chỗ nào của Lục Tuyệt, anh ta cũng không bắn mặt trời nhỏ ra.

Cho nên cô mới nghĩ ra một cách khác để cố gắng làm nah tự sản sinh ra một chút mặt trời nhỏ.

Ninh Tri lôi Lục Tuyệt quay trở lại phòng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô nhanh chóng tải trò chơi Plans và Zombie về: "Lục Tuyệt, tôi dạy anh cách chơi trò này."

Không quan trọng anh có thể học chơi hay không, mục đích của cô không phải là dạy anh chơi mà chỉ cần anh học những bông hoa hướng dương bên trong, không ngừng bắn tra mặt trời nhỏ là được.

Cô cầm điện thoại ngồi bên cạnh Lục Tuyệt, màn hình điện thoại hướng về phía anh: "Đây là hoa hướng dương, chức năng của nó là sinh ra mặt trời nhỏ để cung cấp năng lượng cho các đạo cụ khác."

Ninh Tri đột nhiên dừng lại, Lục Tuyệt không phải giống như hoa hướng dương sinh ra mặt trời nhỏ sao?

Anh đang cung cấp năng lượng cho cô.

Ninh Tri liếc nhìn anh một cái đầy ẩn ý, Lục Tuyệt cụp mắt xuống, hình dáng thâm thúy, lông mày thanh uyển, so với hoa hướng dương đẹp hơn rất nhiều.

"Anh xem, khi tôi trồng nó, nó sẽ bắn ra một mặt trời nhỏ." Ninh Tri nghiêm túc dạy anh: "Nhìn xem nó bắn mặt trời nhỏ ra như thế nào."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ninh Tri nói nhỏ: "Học được chưa?"

Lục Tuyệt ngơ ngác nhìn, không có một mặt trời nhỏ nào bắn ra trong khung trên đầu anh, giống như hoa hướng dương trong trò chơi.

"Anh không cảm thấy hoa hướng dương bắn ra mặt trời nhỏ rất đáng yêu không?" Ninh Tri đưa điện thoại cho Lục Tuyệt: "Anh thử xem sao?"

Lục Tuyệt chớp mắt, anh liếc nhìn Ninh Tri: "Cô ngây thơ."

Trò chơi trẻ con, cô cũng trẻ con.

Ninh Tri trừng mắt nhìn anh: "Ấu trĩ chỗ nào? Hoa hướng dương sinh ra mặt trời nhỏ đáng yêu như thế nào?" Cô đầu độc: "Nếu như anh sản sinh ra mặt trời nhỏ, còn đáng yêu hơn nó."

Lục Tuyệt không trả lời, không có gì xuất hiện trong khung trên đầu anh.

Ninh Tri có chút rầu rĩ, kiếm được một mặt trời nhỏ còn khó hơn kiếm tiền.

Ninh Tri dạy Lục Tuyệt chơi một trò chơi, giết tất cả các thây ma trên đó. Hoa hướng dương bắn ra rất nhiều mặt trời nhỏ, Lục Tuyệt vẫn vậy không thay đổi.

"Chơi một lần nữa?" Ninh Tri đề nghị với anh.

Lục Tuyệt bỏ điện thoại xuống, định đứng dậy đến thư phòng, giờ là lúc anh đọc sách.

Ninh Tri đâu để người đi dễ dàng như vậy, cô trực tiếp nắm chặt lấy vạt áo của Lục Tuyệt, dưới ánh mắt mờ mịt của anh, một tay cô đẩy anh ngã lên giường.

Ninh Tri vươn hai tay bắt đầu chọc lét Lục Tuyệt: "Anh cười đi."

Lục Tuyệt buộc phải nằm xuống, đôi mắt đen lặng lẽ nhìn Ninh Tri phía trên.

Ninh Tri nhẹ gãi qua quần áo của Lục Tuyệt, nhưng anh không phản ứng gì cả, cũng không né tránh.

Anh không nhột sao?

Ninh Tri ngập ngừng luồn tay vào vạt áo anh, đưa tay vào, dùng đầu ngón tay chạm vào vòng eo gầy của anh.

Cô lại gãi nhẹ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!