Chương 46: (Vô Đề)

Vào phòng, Hứa Phương Phỉ ngước mắt nhìn quanh kí túc xá.

Trong phòng sáng sủa rộng rãi, có cửa sổ thoáng mát, bên trái kê ba cái giường sắt cao thấp, chăn đệm đều là màu xanh lục của quân đội, ga giường và chăn đã được đặt ở đó. Phía bên phải là sáu chiếc bàn bằng sắt giống nhau như đúc, ghế cũng làm bằng sắt, chỗ dựa lưng có điểm vài chỗ thiết kế nhỏ với hai hàng ngôi sao năm cánh. Sau cánh cửa kí túc xá là sáu chiếc tủ sắt hình chữ nhật được xếp thành hai dãy ba hàng, đều có biệt hiệu "tám một".

Nhìn tổng thể, căn phòng kí túc xá này có thiết kế đơn giản, lạnh lẽo nhưng có nề nếp thống nhất.

Hơn nữa ngoại trừ Hứa Phương Phỉ, năm cô gái khác trong phòng đều đã thay sang bộ đồng phục huấn luyện trong rừng, trông ai cũng có khí khái anh hùng.

Hứa Phương Phỉ âm thầm đánh giá mấy người bạn cùng phòng, ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa tò mò.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Không đợi cô mở miệng hỏi thì một cô gái đeo kính buộc tóc đuôi ngựa trong nhóm bạn cùng phòng đã lên tiếng giải đáp cho cô, cô ấy nói: "Tất cả quần áo và giày đều đã được phát, ở dưới gầm giường của cậu đó."

"Cảm ơn cậu nhé." Hứa Phương Phỉ cảm kích gật đầu, cúi người, quả nhiên thấy dưới gầm giường có vài hộp giấy to.

Cô gái đeo kính lại nở nụ cười thân thiện: "Cả giày và mũ cũng ở đó."

Hứa Phương Phỉ vui vẻ cười, kéo những chiếc hộp ra, vừa mở đã thấy mấy bộ quân trang mới tinh.

Tất cả đều là phong cách mới, đồng phục huấn luyện mùa hè, đồng phục huấn luyện mùa đông, đồng phục mùa hè, đồng phục mùa thu, đồng phục mùa đông, đồng phục thể dục ngắn tay, đồng phục thể dục dài tay… kiểu dáng khác nhau, cần cái gì có cái đó.

Hứa Phương Phỉ nhìn quần áo của các bạn rồi đi vào nhà vệ sinh thay bộ đồng phục huấn luyện mùa hè.

Sau đó cô chuẩn bị thu dọn hành lí nhưng vừa mở vali ra thì bên tai đã vang lên một tiếng "phụt".

Hứa Phương Phỉ chớp mắt, ngơ người quay đầu lại.

"Ngại quá." Cô gái vừa nói tên là Lý Vi, da ngăm đen, giơ tay nhấc chân đều toát lên sự tự do, nhiệt tình của con trai. Cô ấy xấu hổ vẫy vẫy tay với Hứa Phương Phỉ, nói: "Chủ yếu là do hành lí của cậu nhiều quá."

"Đúng vậy." Khúc Tất Trác Mã cũng nói: "Hứa Phương Phỉ, cậu mang nhiều đồ như vậy không thấy nặng sao?"

Hứa Phương Phỉ nói: "Tớ cũng không mang gì mà, chỉ có một chút quần áo để thay, còn cả đồ vệ sinh cá nhân gì đó nữa…"

"Trường Công trình Quân sự cần gì mang đồ dùng cá nhân nữa." Khúc Tất Trác Mã vỗ vai cô, giơ ngón cái lên: "Đây, nhìn này."

Hứa Phương Phỉ nhìn theo hướng ngón tay của Khúc Tất Trác Mã. Trên bồn rửa mặt đặt ngay ngắn một loạt chậu rửa mặt màu vàng, cốc màu xanh lam, bàn chải đánh răng màu xanh lục.

"Trường chúng ta không chỉ phát chậu rửa mặt, phát cốc, phát bàn chải đánh răng, phát quần áo hằng ngày, phát giày thôi đâu." Lý Vi lấy từ trong hộp ra một chồng đồ rồi nhét mạnh vào ngực Hứa Phương Phỉ: "Ngay cả nội y và tất cũng giải quyết cho cậu luôn."

"…" Nhìn một đống đồ lót trong ngực mình, Hứa Phương Phỉ xấu hổ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mặt cô nóng như lửa đốt, ngượng ngùng nói: "Tớ, lúc trước tớ không biết rõ."

"Dù sao phải rời xa nhà như vậy thì mang nhiều đồ hơn cũng không phải không tốt. Người ta gọi là chuẩn bị chu đáo, lo trước tránh họa, các cậu biết cái gì."

Người đang nói chuyện chính là cô gái có tiếng nói nhất trong kí túc xá, tên là Trương Vân Tiệp, ngũ quan lập thể, xương gò má hơi cao, lúc nói chuyện giọng cũng to lớn vang dội và tùy ý, rất có phong thái của chị đại.

Cô ấy duỗi tay ôm lấy vai Hứa Phương Phỉ, đôi mắt đảo quanh khuôn mặt xinh xắn nhỏ nhắn của cô, kinh ngạc nói: "Ôi, đồng chí Hứa Phương Phỉ, cậu cũng đẹp quá đi."

"Cảm ơn…" Hứa Phương Phỉ được khen càng đỏ mặt hơn, rụt rụt cổ, cơ thể nhỏ xinh bị cô gái cao lớn mạnh mẽ ôm trong ngực, cô ngập ngừng nói: "Cảm ơn cậu đã khen."

Trừ Khúc Tất Trác Mã, Lý Vi, Trương Vân Tiệp và Hứa Phương Phỉ ra thì phòng 307 còn hai cô gái nữa, lần lượt là người gốc Vân Thành, tên Lương Tuyết và Ngụy Hoa đến từ Lan Giang.

Tất cả mọi người trong phòng đều cảm thấy Hứa Phương Phỉ vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, đều có ấn tượng tốt với cô. Trương Vân Tiệp ôm lấy vai Hứa Phương Phỉ, đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, hỏi: "Đúng rồi, hình như cậu không cùng đội với bọn tớ nhỉ?"

Hứa Phương Phỉ nói: "Tớ học chuyên ngành thông tin."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!