Cố Thiếu Phong đi ở đằng trước vài bước, nhận ra điều gì đó nên quay đầu nhìn sang bên cạnh, cười khanh khách nói: "Anh Dã, cứ để tôi trông coi đưa nhóm tân binh này về ký túc xá là được. Anh về nghỉ ngơi đi."
"Dù sao cũng rảnh rỗi không có chuyện gì khác để làm." Trịnh Tây Dã thờ ơ đáp. "Đã lâu không về trường cũ rồi, đến ký túc xá học viên dạo một vòng để ôn lại tuổi trẻ."
Cố Thiếu Phong nhỏ hơn Trịnh Tây Dã hai khóa, cả hai người đều là những học viên xuất sắc tốt nghiệp từ trường Công trình Quân sự, nhưng hai người học cùng học viện nhưng lại học chuyên ngành khác nhau.
Lúc Trịnh Tây Dã còn đi học là một nhân vật nổi tiếng danh xứng với thực, là chiến vương toàn năng có uy danh truyền khắp toàn quân, Cố Thiếu Phong là đàn em học cùng trường, vẫn luôn khá là sùng bái đàn anh tuổi trẻ tài cao có chiến công hiển hách này.
Là dòng máu mới mẻ của lực lượng quốc phòng, sau khi các học viên quân sự khóa trước tốt nghiệp thì đều được trực tiếp phân chia vào bộ đội làm việc. Sau khi Cố Thiếu Phong tốt nghiệp thì được giữ lại trường, còn Trịnh Tây Dã có năng lực cá nhân cực kỳ nổi trội thì lại được bên phía Nanh Sói chiêu mộ đặc biệt, từ đó về sau, đã mấy năm hai người có thể nói là không hề có giao thoa gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lần này, đột nhiên trở thành cộng sự với thần tượng thời niên thiếu của mình, trong lòng Cố Thiếu Phong có thể nói là sướng đê mê, khỏi phải nói kích động biết bao.
Cố Thiếu Phong đi ở bên cạnh Trịnh Tây Dã, bởi vì hưng phấn nên quả thực không thể tắt đài được: "Anh Dã, trước kia anh vẫn luôn ở Nanh Sói, sao năm nay lại đột nhiên chạy đến chỗ hậu phương này của bọn em thế?"
"Hai năm trước trong lúc thực hiện nhiệm vụ tôi bị thương." Hết thảy những quá khứ, tất cả những gì đã trải qua đều bị Trịnh Tây Dã nhẹ nhàng bâng quơ sơ lược, ngữ điệu nhẹ nhàng lại tản mạn. "Bên trên thương tôi nên tạm thời điều tôi đến đây làm vài việc nhẹ nhàng coi như là nghỉ phép."
"Hóa ra là thế." Cố Thiếu Phong suy tư một lát là hiểu, gật gật đầu nói. "Cũng tốt, nếu so với Nanh Sói của các anh thì công việc của chúng tôi ở bên này xác thật là thích ý hơn nhiều. Trong khoảng thời gian này anh đừng suy nghĩ hay động tay động chân gì cả, cứ tận tình thả lỏng thể xác và tinh thần, hưởng thụ cuộc sống trường học là được."
Trịnh Tây Dã vừa đi vừa nghe Cố Thiếu Phong liên tục lải nhải, liếc nhìn anh ấy một cái, không mặn không nhạt nói: "Lúc trước không nhận ra, hóa ra tên nhóc nhà cậu cũng lắm mồm thế này."
"Ha ha, anh Dã à, thật sự không dám giấu gì anh, tính cách của tôi còn khá là rộng rãi đấy." Cố Thiếu Phong sửa lại dáng vẻ nghiêm túc trước mặt các học viên, nhếch miệng cười ha ha. "Nhưng anh cũng biết cái việc dẫn dắt lính này ấy mà, quá ôn hòa thì không ai sợ anh, cho dù có giả vờ thì tôi cũng phải mang dáng vẻ hung thần ác sát mới được. Chờ cho đến khi chúng ta đã quen thuộc nhau rồi thì anh sẽ biết, Tiểu Cố tôi ấy mà, nhất định phải làm hạt dẻ cười của anh Dã anh."
Trịnh Tây Dã: "…"
"À phải rồi." Lúc này, ánh mắt của Cố hạt dẻ cười đánh giá một vòng trên người Trịnh Tây Dã, hơi nhíu mi, sắc mặt bỗng nhiên lại trở nên cực kỳ quan tâm: "Anh Dã này, anh nói anh bị thương là bị thương ở đâu thế? Có nghiêm trọng không? Có tiện cho tôi xem cái không?"
Trịnh Tây Dã lại liếc mắt nhìn Cố Thiếu Phong một cái. Hai giây sau, mặt anh không biểu cảm hỏi: "Anh có bạn gái không?"
"Bạn gái à?" Cố Thiếu Phong không dự đoán được thần tượng sẽ quan tâm đến cuộc sống cá nhân của mình, hơi ngẩn ra, sau đó vui vẻ đến sáng cả mắt, nói: "Có chứ."
Trịnh Tây Dã bình tĩnh gật đầu: "Thế là được rồi."
Đội trưởng Cố mịt mờ gãi gãi đầu: "Tốt gì cơ?"
Trịnh Tây Dã không đáp lại lời anh, chỉ tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Cố Thiếu Phong tràn ngập hỏi chấm, hoang mang khó hiểu, đi theo bên cạnh Trịnh Tây Dã một lát, không kiềm chế được mà muốn giao lưu tâm sự nhiều hơn với thần tượng, nên thay đổi chủ đề câu chuyện, lại nói: "Anh Dã, đây là lần đầu tiên anh về trường dẫn binh, có lẽ không rõ ràng về nội dung làm việc ở đây cho lắm. Tôi giải thích đơn giản cho anh một chút nhé."
"Hệ thống quản lý của trường quân đội bây giờ, tổng thể mà nói thì cũng xêm xêm như lúc chúng ta còn đi học, một đại đội có một đội cán sự, một chính trị viên." Cố Thiếu Phong khoa tay múa chân, giơ một bàn tay ra, gập ngón trỏ xuống: "Công việc bình thường của đội cán sự là quản lý cuộc sống hằng ngày và sinh hoạt của học viên, nói một cách đơn giản là đám lính này ăn uống tiêu tiểu gặp vấn đề gì thì đều đi tìm đội cán sự."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh ấy lại gập ngón giữa xuống, tiếp tục nói: "Còn chính trị viên thì thông thường đều sẽ chịu trách nhiệm giáo dục tư tưởng. Nói một cách tổng thể thì công việc của chính trị viên không nhiều bằng đội cán sự."
Trịnh Tây Dã đáp: "Mấy chuyện đó tôi đều biết."
Nói rồi, anh rũ mắt, mặt không biểu cảm suy nghĩ một lát rồi bổ sung thêm: "Thế thì vất vả cho đội trưởng Cố rồi."
Chứng fanboy của Cố Thiếu Phong lại phát tác, mấy lời này vào tai anh ấy đã bị đại não tự động hiểu thành sự quan tâm đến từ thần tượng. Anh ấy cực kỳ cảm động, vội vàng xua tay: "Không không không, đâu có vất vả. Thân là thành viên của đội cán sự, đây chỉ là nhiệm vụ vốn có của tôi thôi, tôi làm việc cho quốc gia, làm gì có chuyện kêu mệt chứ."
Trịnh Tây Dã nói: "Như thế, hai ta phân chia công việc lại một lần nữa đi."
"Hửm?" Cố Thiếu Phong sửng sốt, ngay sau đó gật đầu nói: "Phân công công việc lại cũng được thôi. Anh Dã, anh có ý tưởng gì?"
Trịnh Tây Dã nói: "Chẳng hạn như anh quản lý nam sinh, tôi quản lý nữ sinh."
Cố Thiếu Phong: "Gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!