Sau khi kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, mỗi lớp tốt nghiệp đều phải chuẩn bị một bữa tiệc để tri ân thầy cô. Bữa tiệc tri ân thầy cô của lớp 12/1 sẽ được tổ chức vào buổi tối của ba ngày sau.
"Này, nói cho dễ nghe thì là bữa tiệc tri ân thầy cô, không phải chỉ là bữa tiệc chia tay thôi sao?"
Dương Lộ ở đầu bên kia điện thoại buồn bã thở dài, không thể giấu nỗi tiếc nuối nói: "Hứa Phương Phỉ, tớ buồn quá, hoạt động cuối cùng của cả tập thể lớp mà tớ cũng không thể về được."
Nói rồi cô ấy đột nhiên dừng lại, một ý nghĩ bất chợt nảy ra: "Hay là bây giờ tớ lập tức đặt một tấm vé, rồi lén lút chuồn về?"
"Phù." Hứa Phương Phỉ bật cười một tiếng, kẹp điện thoại ở trên vai, lấy một chiếc váy sơ mi sáng màu từ trong tủ quần áo ra, cạn lời nói: "Chỉ còn hai tiếng nữa thôi là bữa tiệc tri ân thầy cô bắt đầu rồi, đừng nói là cậu ngồi máy bay, cậu có ngồi tên lửa cung trăng thì cũng không kịp."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bả vai Dương Lộ đột nhiên trùng xuống, buồn bã nói: "Cũng đúng nhỉ."
"Được rồi, đừng có buồn nữa." Hứa Phương Phỉ kiên nhẫn dỗ dành một cách dịu dàng: "Ngoan ngoãn ở lại Vân Thành chuẩn bị cho kỳ thi IELTS vào tháng sau của cậu đi, có biết chưa."
"OK." Sau khi Dương Lộ trả lời xong thì đột nhiên một loạt âm thanh ồn ào vang lên. Dương Lộ đưa điện thoại ra xa vài centimet, nói với người bên cạnh vài câu rồi đưa điện thoại lại tiếp tục nói: "Tớ có chút việc nên không nói với cậu nữa nhé."
"Vậy cúp máy đi." Hứa Phương Phỉ nói: "Tớ cũng chuẩn bị đi thay quần áo đây."
Đang định cúp máy thì đầu bên kia lại đột nhiên nhỏ giọng gọi: "Này. Đợi đã!"
Hứa Phương Phỉ nghi hoặc, lại áp điện thoại vào tai: "Hả?"
Dương Lộ ấp a ấp úng, ngập ngừng lấp lửng, nửa ngày mà vẫn chưa nói được câu nào.
Lần này Hứa Phương Phỉ lại thấy rất ngạc nhiên. Dương Lộ vẫn luôn là một người tính tình thẳng thắn, có gì nói đấy, rất ít khi bẽn lẽn ngượng ngùng mãi không mở được miệng như bây giờ.
Cô hỏi: "Cậu muốn nói gì sao?"
Dương Lộ ở đầu dây bên kia vẫn im lặng hồi lâu. Một lúc lâu sau cô ấy mới hít sâu một hơi rồi thở ra, giống như là đang hạ quyết tâm gì đó, cuối cùng lấy hết dũng khí nói thành tiếng: "Trước đây cậu dồn hết chú ý vào việc chuẩn bị cho kỳ thi nên tớ vẫn chưa kịp hỏi cậu… Giang Nguyên có tham gia kỳ thi đại học không?"
"Giang Nguyên?" Hứa Phương Phỉ cau mày nhớ lại rồi nói: "Không có. Kỳ hai lớp 12 cậu ta đã bỏ học rồi, nghe nói cậu ta theo bố đến bên kia bến cảng làm xuất nhập khẩu rồi."
"Ồ." Dương Lộ trả lời một tiếng rất nhỏ.
Hứa Phương Phỉ lại hỏi: "Khi không cậu lại vô duyên vô cớ hỏi thăm tin tức của Giang Nguyên để làm gì?"
Đầu lưỡi Dương Lộ như bị thắt lại, giấu đầu hở đuôi ho khan một tiếng: "Thì, thì tớ chỉ tùy tiện hỏi thử thôi."
Mặc dù Hứa Phương Phỉ là một học bá một lòng chuyên tâm học hành, nhưng loại sinh vật như con gái trời sinh đã có sự mẫn cảm rất cao đối với một số chuyện. Từ thái độ của Dương Lộ cô đã phát giác ra một số manh mối, cô suy nghĩ một lúc sau đó hơi giật mình: "Dương Lộ, không phải là cậu đối với Giang Nguyên…"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cậu đừng có nghĩ linh tinh. Tớ không có đâu đó. Được rồi được rồi, tớ không nói chuyện với cậu nữa, tạm biệt." Dương Lộ giống như sợ bị lộ nên vội vàng phủ nhận xong thì liền bấm nút tắt máy.
Cánh tay cầm điện thoại của Hứa Phương Phỉ buông thõng xuống. Nhìn cái tên Dương Lộ trong danh bạ, trong lòng cô xen lẫn sự nghi ngờ, hồi lâu vẫn chưa định thần lại.
Từ khi bắt đầu vào cấp ba, Giang Nguyên đã là một trong số ít học sinh kém nhất, hút thuốc uống rượu, ngoại hình thì lại không tồi, dáng người khá cao, màu da khỏe khoắn, lại có một đôi mắt sáng long lanh nên vô cùng đào hoa. Trong thời gian hai năm rưỡi học trung học, những cô gái đã hẹn hò với anh ta đúng là nhiều vô số kể.
Giáo viên chủ nhiệm thường xuyên chỉ vào mũi của Giang Nguyên, mắng anh ta là người có đào tạo cũng không làm ra được thành tựu gì (1), anh ta cũng vẫn luôn cười đùa cợt nhả, dường như không đả động được anh ta.
(1) (Bùn nhão không dính được lên tường): ý chỉ người có trình độ kém, không có thành tựu, không ra ngoài đời được.
Hứa Phương Phỉ nghĩ không ra, Dương Lộ thích cái gì ở Giang Nguyên.
Đồng thời cũng rất mừng vì năm lớp 12 này Dương Lộ đã đến Vân Thành, cắt đứt hết mọi khả năng của cô ấy và Giang Nguyên. Nhà hàng tổ chức tiệc tri ân thầy cô là do cán bộ lớp 12/1 đã đặt, ăn đồ Trung Quốc tại một nhà hàng có tên là "Tứ Quý Duyên."
Đúng bảy giờ tối, Hứa Phương Phỉ đến địa điểm tổ chức tiệc đúng giờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!