Trong lúc hốt hoảng, trái tim cô cũng đập thình thịch, loạn lạc không theo một quy luật gì, cả khuôn mặt vành tai và cần cổ đều bị nhiễm sắc đỏ.
Hứa Phương Phỉ ngửa đầu, nhìn khuôn mặt lạnh gần trong gang tấc, trái tim bối rối không thôi. Dường như cô có thể cảm nhận hơi thở mát lạnh phả ra từ trong xoang mũi của anh, quét lên mấy sợi tóc mái ngắn phủ trên vầng trán của cô...
So với sự bối rối hốt hoảng của cô gái, người đàn ông đang làm ra hành động thân mật với cô lại vô cùng ung dung thản nhiên. Sắc mặt anh bình tĩnh, ánh mắt rất tập trung.
Rõ ràng thời gian còn chưa trôi qua được nửa phút nhưng lại giống như cả một thế kỷ đã trôi qua.
Chẳng bao lâu sau, năm ngón tay của Trịnh Tây Dã thả lỏng, cuối cùng cũng buông cái cằm của Hứa Phương Phỉ ra. Cô vội vàng lùi về phía sau hai bước, mặt đỏ tai hồng đứng đờ tại chỗ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trịnh Tây Dã đành phải giải thích: "Vừa rồi trên mặt em có dính vết bẩn."
"... Ồ."
Khuôn mặt nóng quá, trán nóng quá, tai cũng nóng. Hứa Phương Phỉ không cần soi gương cũng biết, toàn bộ phần cổ và đầu của cô chắc chắn đều đã đỏ bừng.
Nếu còn tiếp tục im lặng ở lại chỗ này với anh lâu thêm nữa, có lẽ nhịp tim của cô sẽ đập nhanh đến nỗi khiến cô lăn đùng ra chết ngất quá...
Nghĩ tới đây, đột nhiên Hứa Phương Phỉ giật mình tỉnh táo lại. Cô cầm lấy chiếc cốc giấy đặt trên mặt bàn, vội vàng để lại một câu: "Nước lạnh rồi, để em đi lấy cho anh thêm chút nước nóng." Sau đó cô vùi đầu, chạy như bỏ trốn, lao vào trong nhà bếp.
Vặn mở vòi nước, dòng nước ào ào trút ra.
Hứa Phương Phỉ rửa mặt bằng nước lạnh, nhiệt độ trên mặt cuối cùng cũng thành công hạ xuống. Cô hít một hơi thật sâu, ổn định tâm tình, quơ tay nhấc ấm nước sôi, lần nữa rót thêm nước nóng vào trong cốc.
Lúc rót nước xong xuôi, vừa bê cốc giấy quay đầu lại, một bóng dáng cao lớn đã lười biếng tựa vào bên khung cửa.
Không biết Trịnh Tây Dã đã theo cô tới phòng bếp từ khi nào, dáng đứng rất nhàn tản, đôi con ngươi đen nhánh chăm chú nhìn cô, cảm xúc trong mắt khó lòng nhìn rõ.
Hứa Phương Phỉ: "Anh... Anh muốn vào nhà vệ sinh hả?"
Một lát sau Trịnh Tây Dã mới lắc đầu, lạnh nhạt bảo: "Anh chuẩn bị đi nên định đến chào hỏi em một tiếng."
"Đi?" Hứa Phương Phỉ thoáng cái đã hoảng hồn, nhíu chặt hàng lông mày hỏi lại: "Sao đột nhiên lại đi? Hôm nay đi luôn ạ?"
Trịnh Tây Dã: "..."
Trịnh Tây Dã: "Không phải việc dọn dẹp đã xong rồi à, anh định xuống tầng về phòng riêng của mình thôi. Nếu hôm nay không đi thì em muốn giữ anh ở lại nhà em qua đêm sao?"
"..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"..."
"..."
Trong khoảnh khắc này, Hứa Phương Phỉ xấu hổ đến mức chỉ muốn đào lỗ chui xuống.
"Em còn tưởng rằng anh định rời khỏi Lăng Thành ngay ngày hôm nay." Trái tim siết chặt đã buông lỏng, Hứa Phương Phỉ lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, cô gượng cười, đưa chiếc cốc giấy trong tay đến cho anh: "Cảm ơn anh đã thu dọn hộ em, anh uống chút nước đi đã."
Trịnh Tây Dã nhận lấy cốc nước, mí mắt cụp xuống, lẳng lặng nhìn cốc nước ấm đang bốc hơi này. Bỗng nhiên anh nhếch môi, lười biếng nói như đang tự lẩm bẩm: "Em không muốn anh đi đến thế cơ à."
Hứa Phương Phỉ: "..."
Anh nâng mi mắt lên nhìn cô, cúi người áp sát lại, khóe miệng cong cong: "Nhóc con, em có muốn thương lượng gì với anh A Dã không?"
Hứa Phương Phỉ nhìn thẳng vào anh, lòng bàn tay của cô cũng nóng bừng lên, yết hầu khô khô chát chát: "Dạ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!