Đến thời gian nghỉ giải lao, mấy đứa con trai ngồi tụ tập quanh dãy cuối lớp khoác lác, đứa nào đứa nấy mặt hớn hở, càng nói càng hăng say, giống như ngày mai có thể một phát bay đến Vân Thành làm giàu.
Hứa Phương Phỉ và Dương Lộ vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, hai người nói chuyện, đi vào lớp bằng cửa sau.
Khi đi ngang qua đám con trai đó, Dương Lộ bất ngờ hét lớn "A."
Hứa Phương Phỉ quay mặt lại, nhìn cô ấy: "Sao thế?"
Dương Lộ không trả lời, cô ấy che cái gáy nổi giận đùng đùng quay đầu lại, tức giận nói: "Vừa nãy là ai kéo tóc tớ."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mấy tên con trai lưu manh giơ tay lên, ngoảnh mặt nhìn Dương Lộ, một trong số đó có ý muốn trêu chọc cô ấy, vội bò dậy kéo bím tóc đuôi ngựa của cô ấy rồi nhanh như chớp chạy ra ngoài hành lang.
"Giang Nguyên cậu muốn chết à! Đứng lại!" Dương Lộ tức giận, tiện tay cầm theo quyển sách tiếng Anh rồi đuổi theo ra ngoài.
Hứa Phương Phỉ cười cười lắc đầu, một mình quay lại chỗ ngồi, ngước mắt lên nhìn bảng.
Trên thời khóa biểu viết, tiết sau là tiết vật lý.
Vì thế cô lấy sách giáo khoa và vở bài tập ra, yên tĩnh tự mình đọc sách làm bài.
Vừa làm xong một câu hỏi trắc nghiệm, một bóng đen từ đâu xuất hiện, hơi che khuất ánh sáng trên đầu Hứa Phương Phỉ, cô dừng bút lại, khó hiểu ngẩng đầu lên.
"Hứa Phương Phỉ." Chàng trai đang nói chuyện có dáng người cao cao, áo sơ mi đồng phục học sinh sạch sẽ gọn gàng, đeo một cặp kính không gọng, khuôn mặt đẹp trai có chiều sâu, nụ cười dịu dàng thanh lịch, làm cho người ta cảm giác rất thoải mái, giống như nắng sớm tháng ba, tràn đầy sự đúng mực nghiêm chỉnh, ấm áp và dè dặt. Cậu ấy hỏi cô: "Bây giờ cậu có rảnh không?"
Hứa Phương Phỉ nhận ra, đây là Triệu Thư Dật, lớp trưởng của lớp bọn họ, một học sinh ưu tú đứng đầu trong trường, tư cách và học lực đều xuất sắc.
Hứa Phương Phỉ đặt bút xuống: "Có chuyện gì sao?"
Nụ cười trên khuôn mặt đẹp trai của Triệu Thư Dật vẫn không mất đi, cậu ấy dịu dàng nói: "Thầy Dương nói nhiệm vụ học tập của năm cuối cấp rất nặng nề, mười học sinh đứng đầu lớp nên thực hiện biện pháp "Kế hoạch tăng gánh nặng", bảo tớ tổ chức cho mọi người mỗi tuần làm một bộ đề thi tuyển sinh đại học khó, mỗi buổi tối tự học tớ sẽ công bố đáp án và thu lại những câu sai để hôm sau giáo viên tới nhận xét."
"Ò."
Hứa Phương Phỉ đã hiểu rồi.
"Mỗi lần diễn ra kỳ thi cậu đều đứng trong top mười của lớp, vì vậy cậu cũng phải tham gia vào kế hoạch này." Triệu Thư Dật bình tĩnh nhìn cô, vừa nói vừa đặt một tập đề ôn trên tay lên bàn học của Hứa Phương Phỉ: "Đây là đề thi của tuần này, cậu dành chút thời gian làm nó đi, làm bài tiếng Anh trước, tớ sẽ công bố đáp án vào buổi tự học tối mai."
Hứa Phương Phỉ cầm lấy đề thi: "Cảm ơn."
"Không có gì." Triệu Thư Dật cười một cái với cô, xoay người rời đi.
Dương Lộ vừa mới quay lại sau khi trừng trị tên Giang Nguyên, khi cô ấy nhìn thấy cảnh này, trong mắt lại bùng lên ngọn lửa nhiều chuyện. Cô ấy tiến lại gần Hứa Phương Phỉ, thấp giọng hỏi: "Triệu Thư Dật tìm cậu làm gì đấy?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Phương Phỉ giơ tập đề trên tay, mười phần bất lực: "Cho tớ cuộc sống của cu li."
Dương Lộ sững sờ, cầm tập đề nặng trịch lên mà trợn mắt há miệng, cau mày: "Đề thi nhiều như vậy, cậu phải mất bao lâu mới làm xong chứ?"
"Trong tuần này." Hứa Phương Phỉ thở dài, nằm nửa người lên bàn học, hơi thở mong manh: "Với lại từ nay về sau mỗi tuần một bộ."
Dương Lộ càng nhíu chặt mày: "Cả lớp đều có?"
Hứa Phương Phỉ che mặt: "Top mười."
"Thật may mắn thành tích của tớ tệ." Dương Lộ vẫn còn sợ hãi mà vỗ vỗ ngực, nhìn vẻ mặt không còn lưu luyến điều gì của Hứa Phương Phỉ, chắp tay giúp cô làm thành một cây thánh giá, an ủi nói: "Không sao đâu, cùng lắm thì cậu sẽ mệt chết, mười tám năm sau sẽ lại là một kẻ trượng nghĩa."
Hứa Phương Phỉ: "."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!