Rạng sáng ngày hôm sau, trong lúc mơ màng Trịnh Tây Dã đã nghe một cuộc điện thoại, người gọi đến là Vũ Tứ Hải.
Người này cũng được xem là một nhân vật nổi tiếng. Người ta nói ông ấy là trẻ mồ côi, đã ở Thiếu Lâm tự từ lúc còn nhỏ, sau khi trưởng thành thì làm võ tăng, quả thật hiểu rõ công phu, toàn thân rắn chắc, rất tài giỏi. Vì tình cờ gặp gỡ Tưởng Kiến Thành, ông ta được thuê làm vệ sĩ riêng với mức lương cao, tính đến nay ông ta đã gắn bó với công việc này được mấy chục năm.
Trịnh Tây Dã nói với người ở đầu dây bên kia: "Chú Vũ."
"Cậu Dã." Bình thường chú Vũ kiệm lời, phong cách nói chuyện cũng thể hiện điều đó, nếu có thể dùng ba chữ để diễn tả ý muốn nói, ông ấy tuyệt đối sẽ không thêm một dấu chấm câu: "Ông Tưởng đang ở lầu ba quán trà Tứ Quý trên phố Cửu Uyển đợi cậu, cậu hãy đến đó một mình."
Chỉ một câu ngắn gọn, không cho biết lý do của cuộc hẹn, không đầu không đuôi chỉ nói những gì cần phải nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói xong, chú Vũ cúp điện thoại.
Ống nghe truyền ra âm thanh "tút tút tút".
Trịnh Tây Dã ném điện thoại sang một bên, lấy tay xoa mặt, rồi với lấy chiếc áo phông vắt trên thành ghế mặc lên người và đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Vừa thay giày xong, anh bắt gặp Tưởng Chi Ngang đang ở nhà vệ sinh.
Tưởng Chi Ngang còn chưa mở nổi mắt, cậu ta gãi đầu hỏi: "Anh Dã, sớm vậy đã có việc rồi sao?"
"Ừm."
Trịnh Tây Dã không dừng lại tiếp chuyện cậu ta mà quay người kéo cửa rồi rời đi.....
Phố Cửu Uyển nằm ở phía đông Lăng Thành, không ngắn, không dài chỉ mấy chục mét, đường phố nhỏ hẹp, hai bên đều là quán trà, quán cơm. Hầu hết khách quen của quán là các ông cụ, bà lão tầm sáu, bảy mươi tuổi, có người đến mang theo lồng chim, có người thì cầm đài, ngâm nga Kinh kịch, Tần kịch, rung đùi đắc ý, sau đó đi vào một khu, uống trà rồi chơi cờ, tán gẫu, nhẹ nhàng thong thả tận hưởng.
Đây là nơi gặp gỡ của người cao tuổi, người trẻ tuổi ít khi đặt chân đến đây.
Lúc này mới sáu giờ hơn, trời còn chưa sáng hẳn, phía đằng đông vừa mới có một vầng trắng như bụng cá hiện lên.
Trịnh Tây Dã lái xe đến phố Cửu Uyển, đỗ xe xong, cậu mua một cốc sữa đậu nành, hai cái bánh bao dưới lầu của quán trà Tứ Quý, sau đó ăn bánh bao rồi chậm rãi lên lầu.
Tên của quán trà Tứ Quý được chọn rất hay, vừa nghe đã cảm nhận được không khí nơi đây rất phong nhã. Trên thực tế nó là một quán mạt chược cao ba tầng, tầng một để ngồi uống trà, tầng hai có phòng lớn để đánh bài, tầng ba là phòng có máy chơi mạt chược, quán không được xếp vào hạng cao cấp.
Tuy còn sớm, nhưng trong quán trà đã ồn ào náo nhiệt.
"Tự mò trúng bài tốt! Thanh nhất sắc! Ù rồi!"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Dì Lý à, sao bà may mắn vậy, hôm trước bà đến miếu cầu nguyện liền được linh ứng vậy sao?"
"Tôi chỉ cần tiền."
"Đánh nhỏ thôi nhé? Hả? Hai tệ thì to quá, chúng ta đổi thành đánh một tệ thôi, được không?"
...
Xuyên qua sảnh lầu hai ồn ào, vừa bước lên lầu ba, anh đã nhìn thấy một người đứng ở cửa thang máy. Tuổi tác cỡ năm mươi mấy, cao khoảng một mét bảy mươi lăm, thân hình rắn chắc, biểu cảm lạnh lùng.
Rồn rột.
Trịnh Tây Dã vừa uống xong ngụm sữa đậu nành cuối cùng, anh thuận tay ném cốc giấy vào trong thùng rác rồi lười biếng chào hỏi: "Chào chú Vũ."
Chú Vũ đừng ở trước cửa phòng được đặt tên là "Tứ Quân Tử", ông ấy lạnh lùng gật đầu: "Chào cậu."
Trịnh Tây Dã bước thẳng qua đó, nhìn chú Vũ anh hỏi: "Bên trong ạ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!