Ở nhà tổ dưới quê một đêm, Hứa Phương Phỉ đắm chìm trong nỗi đau buồn vì sự ra đi của ông ngoại, cô nằm trằn trọc qua lại, gần như cả đêm không ngủ.
Nghe tiếng thở đều đều nhẹ nhàng của người đàn ông bên cạnh, cô biết anh ngủ không sâu, sợ đánh thức anh nên mặc áo khoác, cầm điện thoại di động trên tủ đầu giường, bước xuống khỏi chiếc giường êm ái, ra ngoài phòng ngủ, đi đến phòng khách.
Phòng khách của nhà tổ ở quê không được gọi là "phòng khách", mà theo cách nói ở địa phương thì gọi là phòng chính.
Bởi vì vừa mới tổ chức tang lễ nên nến trắng trong nhà còn chưa cháy hết, ánh lửa lập lòe trong đêm, trở thành nguồn sáng leo lắt trong bóng tối.
Hứa Phương Phỉ ngồi xuống ghế sofa bên cạnh tủ TV, suy nghĩ một lúc rồi mở điện thoại lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này tâm trạng cô rất chán nản, đột nhiên muốn trò chuyện với Dương Lộ. Nghĩ vậy, cô mở Wechat, tìm khung trò chuyện với Dương Lộ, do dự cẩn thận gõ vài chữ: "Cậu ngủ rồi à?"
Sau đó nhấn nút "Gửi".
Cô liếc nhìn lên phía trên màn hình điện thoại thì thấy đã một rưỡi sáng.
Hứa Phương Phỉ có chút thất vọng thở dài, đoán chắc Dương Lộ đã ngủ rồi, chắc phải đợi tới sáng mai mới trả lời được. Cho nên cô định tắt Wechat rồi lướt mạng để chuyển đi sự chú ý của mình.
Ai ngờ sau khi cô xem xong một đoạn video về mấy thú cưng đáng yêu thì tiếng thông báo Wechat vang lên.
Đôi mắt Hứa Phương Phỉ khẽ lóe lên, cô nhấp vào khung chat.
Dương Lộ: "Chưa đâu. Có chuyện gì vậy?"
Hứa Phương Phỉ khẽ cau mày, đáp lại: "Muộn như vậy rồi, không phải cậu lại chơi game với Hứa Tĩnh đó chứ?"
Dương Lộ: "Không có, tớ là cú đêm nhưng Hứa Tĩnh không phải. Cậu không biết giờ làm việc, nghỉ ngơi của quân nhân kỉ luật nghiêm ngặt như thế nào à?"
Dương Lộ: "Tớ đang tăng ca, mới về nhà trọ."
Hứa Phương Phỉ: "Tớ lạy, ông chủ của cậu cũng bắt nạt người ghê. Tăng ca muộn như vậy, thân thể cậu làm sao chịu nổi?"
Dương Lộ: "Việc này không liên quan nhiều đến ông chủ tớ, là phía trên nhúng tay vào, đội truyền thông marketing cũng nhúng tay vào. Cậu đừng nghĩ là tớ tan ca muộn, lúc tớ về thấy vẫn còn vài tầng trong văn phòng sáng đèn, không phải nói quá đâu."
Hứa Phương Phỉ: "Ôm ôm, cậu vất vả rồi".
Dương Lộ: "Bình thường lúc nào cậu cũng ngủ sớm dậy sớm, sao hôm nay thức khuya vậy? Cậu cũng đâu có tăng ca đúng không?"
"…" Bên kia màn hình, Hứa Phương Phỉ nhìn tin nhắn bạn tốt gửi tới, im lặng một lúc, sau đó hít một hơi thật sâu, trả lời lại: "Ông ngoại tớ qua đời, hôm nay mới an táng xong. Tớ với Trịnh Tây Dã ở ngôi nhà cũ của mẹ ở quê."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dương Lộ rõ ràng không biết nói gì. Khung chat vẫn luôn hiển thị "đối phương đang gõ" nhưng rất lâu không có hồi âm.
Phải mất cả phút mới xuất hiện tin nhắn mới.
Dương Lộ: [Ôm][Ôm][Ôm]
Dương Lộ: "Cũng may còn có Trịnh Tây Dã ở với cậu. Cũng xem như ông bà ngoại được đoàn tụ, chia buồn với cậu [ôm]"
Trong mắt Hứa Phương Phỉ phủ sương, nhưng khóe môi lại hơi cong lên, đáp: "Không sao, tớ đã ổn. Chỉ là ban đêm không ngủ được, đột nhiên muốn nói chuyện với cậu."
Dương Lộ: "Nói đi, dù sao tớ cũng không buồn ngủ, tớ sẽ xem hai tập phim rồi mới ngủ."
Hứa Phương Phỉ: "Ngày mai cậu không đi làm à?"
Dương Lộ: "Hôm nay tăng ca muộn nên ông chủ cho bọn tớ nghỉ buổi sáng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!