Mạc Nghịch cúi đầu nhìn tay Thi Phong, nói: "Đừng quan tâm."
Thi Phong kiên trì không buông: "Bây giờ anh vẫn bị thương. Để khỏe lại, tốt nhất là đừng hút nữa."
"Đừng quan tâm." Mạc Nghịch lặp lại lời vừa rồi.
Thi Phong vẫn không buông, cũng không đáp lại lời Mạc Nghịch nói.
Mạc Nghịch không đẩy cô, hai người cứ thế giằng co mãi trong tư thế đó.
Theo tâm lí học, một nam một nữ nhìn nhau hơn tám giây, sẽ hơi có cảm tình, đối diện một phút, sẽ sinh tà niệm.
Áp dụng định luật này cho nam nữ bình thường, nhất định thuận buồm xuôi gió.
Nhưng Mạc Nghịch không phải người bình thường. Thi Phong và Mạc Nghịch nhìn nhau năm phút cũng không có chuyện gì xảy ra.
Ánh mắt Mạc Nghịch như một thỏi nam châm cực âm, chỉ cần đến gần, Thi Phong nhất định sẽ bị anh hút đi.
Điều đó đã trở thành bản năng.
May mà Mạc Nghịch mở miệng nói chuyện phá vỡ không khí này trước.
Ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cô, mặt không có biểu cảm gì.
"Em không muốn thay thế thuốc lá, đừng quan tâm anh nữa." Anh nói như vậy.
Thi Phong không hiểu: "… Có ý gì?"
Giọng nói cô rất dịu, rất nhẹ, có vài phần quyến rũ. Giọng điệu đó, chính Thi Phong cũng giật mình.
Chóp mũi dính một lớp mồ hôi, mặt ửng hồng.
Toàn thân nhũn ra như bị rút hết sức lực.
Mạc Nghịch rút tay ra, đưa thuốc lên miệng, châm lửa, hít sâu một hơi, thả một vòng khói trước mặt Thi Phong.
Mùi chocolate nồng nặc xông vào khoang mũi, mùi ngọt ngấy lẻn từ xoang mũi vào cổ họng.
Mùi hương này làm đại não Thi Phong tỉnh táo hơn một chút.
Cô nhìn Mạc Nghịch hút thuốc lá, bất lực.
Ý của Mạc Nghịch, Thi Phong có thể lờ mờ đoán được.
Anh nói cho cô biết: Nếu không định quan tâm đến anh cả đời thì dứt khoát buông tay luôn bây giờ đi.
Ừ, có lý. Đau dài không bằng đau ngắn, nhân dịp này giải quyết nhanh gọn cũng tốt.
Thi Phong đã thỏa hiệp với Mạc Nghịch vô số lần, lúc này, cô không định thỏa hiệp nữa.
Cô sẽ không ở bên Mạc Nghịch.
Có một số việc một khi bắt đầu thì không thể kết thúc được.
…
Thi Phong hít một hơi thật sâu, treo một nụ cười lên.
"Dù thế nào chăng nữa, hút thuốc không tốt cho sức khoẻ đâu. Em còn có việc, đi trước đây. Anh nhớ nghỉ ngơi thật tốt." Thi Phong chào tạm biệt Mạc Nghịch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!