Mỗi lần Mạc Nghịch làm chuyện gì khó tin, Thi Phong luôn tự an ủi mình: nghệ sĩ luôn làm mấy chuyện khó hiểu như vậy.
Lý do này quả là vạn năng, vừa xuất hiện đã khiến Thi Phong thông suốt.
Cô nói: "Được, tôi nghe anh. Ngày mai sẽ đi xin phép."
Mạc Nghịch: "Đưa số căn cước cho anh."
Thi Phong: "Giờ tôi gửi cho, anh tránh ra thì tôi mới gửi được chứ."
Mạc Nghịch đứng quá gần, khiến Thi Phong không thể đưa tay lấy di động từ túi ra được.
Hơn nữa đứng gần nhau như vậy, lúc nói chuyện đều có thể cảm nhận được hơi thở của nhau, quá mờ ám, Thi Phong không thể chịu được.
"Túi nào?" Mạc Nghịch nhìn cô từ trên xuống dưới, không có ý tránh ra.
Thi Phong hiểu được ánh mắt và lời nói của Mạc Nghịch, cô vội vàng đáp: "Để tôi tự lấy?"
"Túi nào?" Mạc Nghịch hỏi lại.
Thi Phong: "Túi quần, bên trái."
Từng nếm thử cách hành sự của Mạc Nghịch nên Thi Phong không cứng đối cứng với anh.
Dù sao cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp, không bằng thuận theo anh ngay từ bây giờ.
Mạc Nghịch vươn tay đến chỗ túi quần của Thi Phong, lấy điện thoại ra.
"Gửi đi." Mạc Nghịch đưa di động cho Thi Phong.
Thi Phong cầm lấy di động, gửi số thẻ căn cước của mình cho Mạc Nghịch.
"Được rồi."
"Nhưng…" Thi Phong ngẩng đầu nhìn Mạc Nghịch, có chút bận tâm hỏi: "Chị của anh có thể chăm sóc Nam Kiêu, được sao?"
Mạc Nghịch: "Trước khi được bốn tuổi, nó ở với chị ấy và bảo mẫu."
Nghe Mạc Nghịch nói vậy, trái tim lơ lửng của Thi Phong mới hạ xuống.
Nhưng, vấn đề trong lòng cô càng ngày càng nhiều.
Ví như: trước khi đứa nhỏ bốn tuổi, Mạc Nghịch ở đâu? Vì sao không tự mình chăm lo cho Nam Kiêu?
***
"Tay rách da."
Lúc Thi Phong đang nghĩ ngợi, Mạc Nghịch đột nhiên vươn tay để trước mặt cô, trên đó có một vết thương rất lớn, nhìn rất đáng sợ.
Thi Phong sốt ruột cầm lấy tay của anh, "Đêm qua quệt phải cái gì à? Sao vết thương lại lớn như vậy! Sao anh không băng lại, để không sẽ bị nhiễm trùng đó."
Mạc Nghịch nghe thấy Thi Phong nói nhiều như vậy, khóe miệng không tự chủ nhếch lên.
Anh nói: "Anh chờ em cứu anh."
Thi Phong: "…"
Trước câu trả lời của Mạc Nghịch, cô không muốn bình luận gì hết. Dù sao mỗi lần anh đều trả lời kì lạ như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!