Edit+beta: LQNN203
Cuộc sống của Hứa Phương Phỉ rất đơn điệu, ngoài việc đến lớp và làm bài tập, cô chỉ ôn bài ở nhà và giúp ông ngoại trở người mát xa.
Thỉnh thoảng, khi cửa hàng tiền giấy của Kiều Tuệ Lan làm ăn tốt, cô sẽ đến cửa hàng để giúp đỡ.
Đã một tuần kể từ sinh nhật của Dương Lộ, trong khoảng thời gian này, Hứa Phương Phỉ không bao giờ rời khỏi số 9 phố Hỉ Vượng nữa.
Đêm đó, khi màn đêm buông xuống, ở Lăng Thành bắt đầu mưa.
Mưa gió từ yếu chuyển thành mạnh, không bao lâu, vũ bão nuốt hết cả trời đất.
Khi Kiều Tuệ Lan về đến nhà thì đã gần tám giờ tối.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Hứa Phương Phỉ vội vàng đặt bút và sách xuống, đi ra khỏi phòng ngủ.
Mưa to đến nỗi chiếc áo mưa nhựa của Kiều Tuệ Lan dường như vừa được vớt lên khỏi mặt nước.
Bà cởi áo mưa ngoài cửa, một tay cầm, tay kia vỗ hai cái, sau đó cúi đầu thay dép lê.
Trong miệng lẩm bẩm một mình: "Mưa to gió lớn suýt thổi bay cả người và xe xuống mương."
Hứa Phương Phỉ bước tới cầm áo mưa, để ý thấy tóc và quần áo của Kiều Tuệ Lan đều ướt sũng, liền nói: "Mẹ, trời mưa to như vậy, mẹ đạp xe về sao?"
"Ừ." Kiều Tuệ Lan để giày vải ướt ngoài cửa.
Lại cúi xuống, nhặt chiếc khăn lông trên giá giày cẩn thận lau sạch vết nước trên mặt đất, thuận miệng nói: "Mẹ vốn muốn đi xe buýt, nhưng người đông quá, hai chuyến xe buýt đều không lên được."
Hứa Phương Phỉ mở áo mưa phơi trong phòng tắm.
Cô thấy tội nghiệp mẹ bị mắc mưa nên không khỏi nhỏ giọng nói: "Đi taxi từ cửa hàng, chắc hơn mười tệ."
"Mười mấy tệ cũng không ít." Kiều Tuệ Lan đứng thẳng dậy, đấm eo, sau khi dọn dẹp gần cửa, cười nói: "Có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm, tiết kiệm cho con sau này học đại học dùng."
Mũi Hứa Phương Phỉ cay cay, quay đầu đi chỗ khác, yên lặng đi vào phòng bếp hâm nóng đồ ăn cho Kiều Tuệ Lan, không nói một lời.
Kiều Tuệ Lan vào nhà, theo thói quen đi đến trước cửa phòng ông ngoại nhìn, thấy ông cụ đang nhắm mắt ngủ, lặng lẽ đóng cửa lại.
Thấp giọng hỏi: "Con với ông ngoại ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi ạ.
Con nấu cơm Ý* giăm bông với rau và xúc xích lấy từ tủ lạnh."
*Là một món cơm Ý nấu với nước dùng chứa nhiều kem.
Nước dùng có thể làm từ thịt, cá hoặc rau củ.
Nhiều loại risotto có phô mai Parmesan, bơ và hành tây.
Đây là kiểu nấu cơm phổ biến nhất ở Ý.
Hứa Phương Phỉ nói, cô vặn bếp gas, cạch, không cháy, cạch, vẫn không cháy.
Cô nhặt bao diêm trên bếp, châm lửa, khéo léo đưa ngọn lửa lại gần bếp, cuối cùng cũng châm lửa được.
"Mẹ đi tắm trước." Kiều Tuệ Lan trở lại phòng ngủ lấy quần áo sạch, giọng nói truyền vào phòng bếp, "Con mau vào làm bài tập đi, cơm để đó, lát mẹ hâm nóng rồi ăn sau."
Ném những que diêm đã cháy vào thùng rác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!