Chương 8: Chính sách khuyến nông

Việc khai hoang chỉ nhằm vào những người dân có hộ tịch ở nông thôn, không bao gồm những người dân ở thị trấn, huyện thành, châu thành. 

Trong nhà có thể theo người ra ngoài khai khẩn đều được chia một mẫu ruộng, nữ tử cũng có thể khai khẩn thêm một mẫu, những nữ tử đã gả chồng vào hậu viện thì đất đai do cha mẹ trồng trọt ba năm, trả ơn dưỡng dục, sau đó thì trả lại cho triều đình. 

Gả đến thị trấn, huyện thành, châu thành, không có tư cách khai hoang. 

Nữ tử nếu là lấy chồng ở rể, hôn phu được khai hoang một mẫu ruộng, con cái cũng vậy, nếu gả cho người ở quê thì khai hoang hai mẫu.

Cha mẹ chết, mảnh đất sẽ được con cái trồng trọt sau năm năm thì trả lại triều đình.

Đồng ruộng không được để hoang phế, nếu phát hiện ra mảnh đất nào bị bỏ hoang không trồng trọt thì tịch thu, còn bị phạt đánh, nếu nghiêm trọng thì còn bị bỏ tù.

Cũng không được phép lén lút mua bán đất ruộng, ai cũng không được chiếm dụng.

Thuế ruộng mỗi năm là năm mươi cân lúa mạch một mẫu, sẽ không có loại sưu cao thuế nặng nào khác.

Sau khi trả lại ruộng, giao 200 văn khế bạc, chọn lựa đầu tiên là sang tên cho hậu đại, sau đó là người cùng thôn, cuối cùng mới là người xứ khác đến để an cư lạc nghiệp. 

Những khuôn sáo trong đó còn có rất nhiều, đều là vì bảo vệ cho quyền lợi của dân chúng, sẽ không bị những thân hào địa chủ dùng âm mưu quỷ kế mà cướp mất.

Nữ tử có thêm một mẫu đất, địa vị sẽ chậm rãi cao dần lên, ngay ở lúc sinh ra không phải vì là con gái mà bị vứt bỏ hay bị dẫm đạp, sẽ có thêm cơ hội được sống sót.

Trong khi lệnh được ban bố xuống, có người vui có người buồn. 

Đất hoang khai khẩn để làm việc thì có rồi, nhưng giống cây trồng thì lấy từ đâu ra?

Đây là dân chúng, ngay từ đầu đến tiền mua giống cây trồng cũng không có.

"Mùa này gieo trồng bắp, cây đậu cũng có thể thu hoạch, bản công chúa đã điều người đi đến những châu thành khác để mua sắm, đến lúc đó sẽ phát miễn phí. Chờ khi đã gieo trồng được mấy thứ này rồi, thì có thể trồng lúa mạch vụ đông, hạt giống lúa mạch vụ đông thì các ngươi phải bỏ tiền mua."

"Còn có nông cụ, bản công chúa thấy các ngươi nghèo khổ, cũng như trước cho các ngươi chịu nợ để dùng trước, chờ đến mùa đông, sau khi gặt lúa thì hãy trả nợ.

Tất cả những nỗi lo về sau ta đều đã nghĩ đến, có thể làm ta đều làm rồi.

Nếu bọn họ còn không thể nỗ lực để sống tốt hơn, chỉ có thể nói là đồ vô dụng không trò trống gì.

Ta đã chiêu mộ được không ít người mới.

Phòng thu chi, dạy học biết chữ, nữ hiệp võ công cao cường, kỳ tài kinh thương…

Ta cảm thấy còn thiếu cái gì đó…

Cho đến khi nhìn thấy nàng, một cô gái trẻ mặc quần áo vải sạch sẽ màu lam, thắt hai b.í. m tóc. 

"Ta có thể dạy dân chúng làm sao để trồng hoa màu tốt nhất!"

Lời nói của nàng khiến cho không ít người che miệng cười nhạo. 

Ta lại có thể giải thoát khỏi bế tắc.

Đấy chính là nhân tài mà ta muốn đó

Ta lập tức triệu kiến nàng, chầm chậm nói chuyện với nàng. 

Nàng nói chuyện ủ phân ta không hiểu, nàng nói hoa màu cần phải chăm sóc tốt thì lớn lên mới tốt, thì ta lại hiểu.

Nàng nói phân người, phân gia súc, có thể ủ trong hầm một vài tháng, trộn cùng với tro, sau đó bón vào cạnh hoa màu, có thể làm cho hoa màu lớn lên tốt hơn. 

Ta nghe thì thấy ghê tởm buồn nôn, lại cảm thấy nàng nói đúng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!