Quân ta sĩ khí mạnh mẽ, ta cùng với cữu cữu bàn bạc, nên thừa thắng xông lên.
Đại Càn đã bị bắt nạt quá nhiều năm rồi. Nhiều đến mức chỉ cần các tướng sĩ nghe tin quân địch đột kích thì trong lòng đã cảm thấy sợ hãi.
Hiện giờ ta muốn để bọn họ biết chúng ta không kém cỏi so với bất luận kẻ nào.
Chúng ta cũng là những tướng sĩ kiêu dũng thiện chiến.
Tự nhiên lại có người nhảy ra phản đối, nói ta quá vội vàng.
"Quân địch hàng năm tới xâm phạm, lại nhiều lần thực hiện được, bản công chúa muốn hỏi ngươi một chút, nguyên nhân là gì? Là quân doanh của chúng ta có mật thám, hay mật thám này chính là ngươi?"
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
"Công chúa nói cẩn thận."
Ta hừ lạnh một tiếng, sai người giữ hắn lại.
"Cho dù kẻ nào cũng không được thăm hỏi, nếu có người trái lệnh, g.i.ế. c ngay tại chỗ."
Khinh ta là nữ tử, khinh ta tuổi còn nhỏ ư.
Hắn thật đúng là người si nói mộng (25), cũng quên mất ta đây là từ đâu tới.
Ta đã ở triều đình mười năm, tham chính bốn năm, đã từng gặp rất nhiều đại thần mang ý xấu, mỗi câu nói đều là bẫy rập, tướng lãnh biên cương làm sao so được với bọn họ chứ.
Những tướng lãnh đó thấy ta cường ngạnh như thế, mặc dù có nghĩ gì cũng không dám nhiều lời, chỉ có thể nghe theo lệnh của ta, điều hành quân đội.
Ta xung phong phía trước, cữu cữu ở phía sau xử lý lương thảo, dược liệu.
Trời đông giá rét, từng chén canh thịt dê thịt bò nuốt xuống, cả người đều có thể ấm áp.
"Công chúa!"
Lăng Dung dâng lên tin hàm.
Ta vươn tay cầm lấy, trên tay có mấy vết nứt nẻ, không đau lắm, chỉ là buổi tối ngủ trong chăn sẽ rất ngứa.
Mở tin hàm ra, có thư của phụ hoàng, bảo ta hồi kinh ăn Tết, có thư của cữu cữu nói, có bá tánh đưa tới một đàn có nghìn con dê, hắn cho người g.i.ế. c đem thịt dê dưa tới chiến trường, da lông làm thành áo bông, có thể lấy ra để khen thưởng những tướng sĩ có công.
Lăng dung cầm tay ta ngâm vào nước ấm, lại bôi thuốc chống nẻ cho ta.
"Công chúa tội gì…"
Ta biết nàng thương ta.
"Chờ chiến tranh kết thúc, dưỡng da một chút là tốt rồi, cũng không phải chuyện gì lớn.
Không phải chỉ là mấy vết nứt nẻ trên da thôi sao.
Chúng ta chiến thắng ba trận liền, đánh cho địch nhân liên tiếp bại lui.
Đợt tập huấn suốt nửa năm này, thức ăn đầy đủ, quân sĩ đều được ăn no, canh thịt dê canh thịt bò mỗi ngày một bát, thân thể tướng sĩ cũng càng thêm cường tráng, hai bút cùng vẽ (26), sĩ khí của quân ta tăng vọt.
Triệu tướng lãnh tới để cùng nhau bàn bạc về kế hoạch tiếp theo.
"Hiện giờ chúng ta đã thâm nhập thảo nguyên, nếu là tiếp tục đánh, các vị tướng quân cảm thấy chiến dịch cuối cùng sẽ ở đâu?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!