12.
Ngày tháng trôi nhanh.
Hằng ngày của Lương Thanh Từ: Thanh trừng kẻ phản bội, thanh lọc triều đình.
Hằng ngày của Bạch Nhược Hoan: Chắn đao cùng dưỡng thương.
Hằng ngày của ta: Mở rộng lãnh thổ và thỉnh thoảng giải cứu hai con người xui xẻo phía trên.
Vèo cái đã mười năm.
Mười năm này, ta đã điều khiển linh hồn mình nuốt vào một phần ba lãnh thổ Lương Quốc, tiến bộ rất nhiều so với kiếp trước.
Còn lại đại sự của thế gian đều do Lương Thanh Từ xử lý.
Ta nguyện tôn hắn làm cỗ máy vạn năng xử lý công văn, hoàng đế gan*.
(*Một thuật ngữ chung trên Internet, ám chỉ một kiểu người bỏ bê sức khỏe của bản thân để chơi game một cách liều lĩnh.
Danh xưng hoàng đế gan này chỉ những người hàng ngày ngồi trước máy tính chơi game, thậm chí có người có thể nhịn ăn nhịn uống một ngày.
Tác giả dùng nó để ám chỉ Lương Thanh Từ là người nghiện xử lý chính sự, bỏ bê mọi thứ.)
Lương Thanh Từ không có sở thích, trò tiêu khiển duy nhất mỗi ngày của hắn chính là đi cướp đoạt bảo vật có giá trị của các đạo sĩ, trao đổi tin tức với ta, sau đó nhìn ta nuốt đất, mở rộng lãnh thổ.
Khi diện tích bao trùm của ta vượt ra ngoài kinh thành, hắn vui đến mức lộ ra một nụ cười giống người bình thường.
Ừm, chính là kiểu cười ấm áp khiến ngươi nhìn thấy cũng sẽ muốn mỉm cười đáp lại.
Tuy rằng chỉ là thoáng qua.
Quả nhiên, không ai có thể chống cự sự vui sướng khi chơi trò chơi chinh phục thế giới cả.
Bạch Nhược Hoan và Lương Thanh Từ vẫn tôn trọng nhau như khách giống ba kiếp trước kia, nàng ấy thậm chí còn rất sợ hắn, bình thường vẫn hay tránh né hắn ta.
Đồng thời, Bạch Nhược Hoan cũng nhìn ra ta không hề có hứng thú với nữ nhân, không hề nói bất kỳ một lời thân mật nào quá giới hạn nữa.
Ánh mắt nàng nhìn ta vẫn luôn dịu dàng và ẩn nhẫn: Yến Yến tới rồi?
Một năm nay, ta dành nhiều thời gian để ý đến nàng hơn một chút.
Dù sao ba kiếp trước nàng đều nhảy thành rơi xuống chết vào lúc này.
Bạch Nhược Hoan rất vui vẻ, nàng rủ ta cùng đi đến chùa Bạch Mã.
"Ta muốn cùng Yến Yến ngắm một đường đầy hoa hợp hoan nở rộ một lần nữa."
Lương Thanh Từ nhíu mày ngăn lại:
"Đợt này đừng xuất cung."
Dạo gần đây hắn bận rộn đến mức chân không chạm đất, đôi mắt tràn đầy mệt mỏi nhìn về phía ta:
"Ngươi cũng chú ý an toàn, bọn họ gần đây nghi ngờ bên người ta có yêu ma quỷ quái, tìm đến không ít đạo sĩ."
Tất nhiên, tin tức của ngài linh thông như vậy, không bị người hoài nghi mới là lạ.
Biết rồi. Ta gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!