Chương 11: (Vô Đề)

Mọi người trong hoàng cung đều sợ ngây người.

Lương Thanh Từ lén hỏi xem ta đã làm như thế nào.

Ta dương dương tự đắc:

"Cỏ mới đào ngoài thành tối hôm qua, vẫn còn rất tươi!"

Lương Thanh Từ không nhịn được bật cười.

Hắn rất hiểu ý, sau khi biết rõ kế hoạch của ta, hắn đã ra lệnh cho thuộc hạ trong Đông Cung nhanh chóng tung tin đồn có lợi cho mình.

Cái gì mà trời cao phù hộ blah blah.

Dỗ cho Chiêu Minh Đế mặt rồng vui vẻ.

Mấy ngày sau, Lương Thanh Từ tháp tùng Chiêu Minh Đế đến đình giữa hồ nghe thuyết pháp.

Khi hắn bước lên cây cầu nhỏ dẫn đến đình giữa hồ, những bông hoa sen trong hồ đều bay lên, dừng lại chính xác sau mỗi bước chân hắn.

Từng bước nở hoa sen.

Mặt mũi Chiêu Minh Đế và vị đạo sĩ đến giảng đạo hôm nay đều tỏ vẻ khiếp sợ.

"Thế nào, trâu bò không?" Ta đứng khoe khoang bên cạnh Lương Thanh Từ:

"Tên đạo sĩ này là giả, không có bản lĩnh gì cả. Hắn không nhìn ra được đâu."

Ta chỉ muốn tạo khí thế, nhưng không hề nghĩ đến Lương Thanh Từ lại nhận được những lời khoa trương như vậy……

Vị đạo sĩ này tuy không có đạo hạnh gì, nhưng có thể giả mạo đến trước mặt hoàng đế, hiển nhiên vẫn phải có chút bản lĩnh khác.

Chỉ thấy vị đạo sĩ này vội vàng quỳ xuống, miệng nói rất to và rõ rằng Thái Tử là thánh nhân tái thế.

"Trời cao cảm động trước tấm lòng thành muốn tìm kiếm thánh nhân của bệ hạ, cho nên đã phái người này xuống!"

Các cung nhân cũng ào ào quỳ xuống.

Chiêu Minh Đế vui vô cùng, luôn miệng nói: Tốt tốt tốt!

Không bao lâu sau, Lương Thanh Từ dù còn ít tuổi đã vào triều đình.

Lấy lý do là thánh nhân tái thế, vừa sinh ra đã hiểu biết, tự nhiên không cần câu nệ tuổi tác thế tục.

Các đại thần phản đối cũng không hề biết người bọn họ đang đối mặt chỉ mang lớp vỏ trẻ con bên ngoài, còn bên trong vốn dĩ là một con quái vật đầy mưu mô đã đấu với bọn họ bảy đời.

Còn có thêm ta, một linh hồn ranh ma tinh quái giúp hắn một tay.

Nói thật, ta chơi có chút nghiện rồi:

"Lương Thanh Từ, còn có thao tác trời giáng điềm lành gì nữa để làm không?!"

Lương Thanh Từ thần sắc phức tạp, buồn bã nói:

"Ta lo lắng phụ hoàng sẽ đem ta đặt lên bàn thờ."

Ta cười chết:

"Ngươi trở nên hài hước thật đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!