Chương 47: (Vô Đề)

Hiện trường vụ án.

"Chị tới rồi hả ?".

"Sự việc thế nào ?" Trương Vũ Khanh vừa vào đến hiện trường tháo kính mát, vắc trước cổ áo nhìn qua thi thể đang treo lủng lẳng trên cây hỏi.

"Rạng sáng nay có một thanh niên gọi tới báo án, phát hiện một xác chết khô ở phía bìa rừng".

"Thanh niên đó đâu ?".

"Ở bên kia, Hân Hân đang lấy khẩu cung cậu ta".

"Tại hiện trường có phát hiện ra điểm gì bất thường không ?" Trương Vũ Khanh nhìn theo hướng tay Đại Vỹ chỉ, lát sau quay sang tiếp.

"Sự việc xảy ra ở ngay phía bìa rừng, thêm đoạn đường này ít người qua lại không ai phát hiện nên hiện trường cũng được giữ nguyên vẹn, khi tụi em đến đây phát hiện được một số vật dụng của nạn nhân, em cũng đã thu thập và cho vào túi, chị xem".

Trương Vũ Khanh tiến đến chỗ để vật chứng xem qua những vật dụng nạn nhân, thấy trong số những vật dụng có một chiếc điện thoại di động cô cầm lên, bấm xem nhưng màn hình không bật sáng.

'Chiếc điện thoại này nằm ở đây quá lâu không biết đã hết pin, hay bị hỏng nữa mở màn hình cũng không lên thì không thể xem được nhật ký bên trong, nhưng khoảng thời gian trở lại đây không nghe báo về vụ mất tích nào, vậy thi thể này từ đâu'.

"Cậu đem chiếc điện thoại này đem sạc pin nếu mở nguồn không lên cậu đem đi phục hồi và xem nhật ký bên trong xem cuộc gọi đến sau cùng là vào khoảng thời gian nào, và sẵn tiện điều tra lai lịch cùng số điện thoại người gọi đến cũng nhân đó cậu điều tra luôn lai lịch nạn nhân, đến từ đâu tại sao chết tại nơi đây" Trương Vũ Khanh ngẫm nghĩ một hồi lên tiếng.

"Vâng".

Sau khi Đại Vỹ rời khỏi Trương Vũ Khanh đi xung quanh hiện trường xem qua một lần nữa, cô phát hiện có vài mẫu đầu lọc thuốc lá được che đậy bởi những nhánh cây khô cách nạn nhân không xa, cô mang bao tay vào nhặt lên những đầu lọc thuốc lá xem qua, lát sau cô lấy trong túi áo ra một túi đựng vật chứng rồi cho 4 mẫu đầu lọc thuốc vào túi.

"Anh đây là những mẫu đầu lọc thuốc em nhặt được, anh xem có thể lấy được mẫu nước bọt không ?" Trương Vũ Khanh cầm mấy mẫu đầu thuốc, đến chỗ nhân viên pháp chứng nói.

"Những mẫu đầu thuốc này đã chuyển màu và bám đầy đất cát, thêm thời tiết nắng mưa thất thường có thể đã làm trôi những tuyến nước bọt bám trên đây, anh không chắc có thể lấy được mẫu hay không, nhưng anh sẽ cố gắng".

"Em nhờ anh, anh cố gắng giúp dùm em".

"Để anh thử xem sao".

"Anh tiếp tục công việc, em qua kia tý".

"Uhm, Em đi đi".

"Anh khám nghiệm tử thi sao rồi ?" Trương Vũ Khanh rời khỏi chỗ nhân viên pháp chứng, tiến đến nhân viên pháp y hỏi.

"Em cũng nhìn thấy rồi đấy, xác chết này đã khô quắt lại, nếu không nhờ bộ tóc để nhận dạng thì cũng không biết là nam hay nữ, quần áo trên người thì mục nát hết, nhưng anh cũng đã xem qua tay chân nạn nhân có dấu hiệu bị trói".

"Đây em xem, tuy xác đã khô nhưng những dấu hằn bị trói vẫn còn inh rõ trên tay chân nạn nhân" nhân viên pháp y vừa nói vừa chỉ.

"Còn thời gian nạn nhân tử vong thì sao anh ?".

"Cái xác đã khô thành thế này, theo anh ước tính thời gian nạn nhân tử vong có thể là 1 đến 2 tháng trở lại đây, còn thời gian tử vong chính xác cần phải giải phẩu tử thi mới biết".

"Nguyên nhân tử vong của nạn nhân thì sao ?".

"Nguyên nhân tử vong do bị siết cổ, dẫn đến ngạt khí mà chết".

"Nếu như vậy, thì nạn nhân đã bị giết trước đó rồi mới đem xác đến đây, ngụy tạo hiện trường giả là treo cổ tự tử".

"Đúng rồi, trong cơ thể nạn nhân còn xót lại chút ít tinh dịch".

"Xác đã khô thành thế này, mà anh cũng kiểm tra ra được à, hay thế".

"Nghề nghiệp có bấy nhiêu, không hay thì sao trụ được đến tận bây giờ" nhân viên pháp y ngưng giây lát tiếp lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!