Chương 34: (Vô Đề)

Ngày hôm sau.

5 giờ chiều tại sân bay X.

Trương Vũ Khanh tranh thủ đến sớm, đợi trước cổng sân bay đón Dương Hiểu Huệ trên tay còn cầm bó hoa, lâu lâu ngắm nghía bó hoa mỉm cười, tâm trạng rất tốt 'Hoa này là loại hoa mà em ấy thích nhất, hy vọng em ấy sẽ thích không còn giận mình chuyện hôm bữa'.

Trương Vũ Khanh hết ngóng rồi lại trông, nôn nóng nhìn vào cửa, thời gian trôi qua khoảng 20 phút thì Dương Hiểu Huệ từ cổng bước ra. Trương Vũ Khanh vui mừng cầm bó hoa tiến tới định gọi, nhưng lời nói sắp thốt ra khỏi miệng thì nuốt xuống, đôi chân cũng dừng lại, đứng ngây ra tại chỗ. Dương Hiểu Huệ tiến ra cửa cùng một chàng trai người ngoại quốc cười nói vui vẻ, Trương Vũ Khanh như không tin vào mắt mình, trực nhớ đến những lời Diệp Hạ còn văng vẳng bên tai lẩm bẩm "Chị Diệp là đang nhắc nhở mình, những gì chị ấy nói là sự thật".

Trương Vũ Khanh nhìn hai người họ nở nụ cười tự giễu, xoay người rời khỏi, tiện tay cho bó hoa vào thùng rác gần đó.

"Anh đến đây ở trong bao lâu và làm gì, có ai thân thích hay bạn bè gì ở đây không ?" Dương Hiểu Huệ đi song song cùng Silas anh chàng người ngoại quốc hỏi.

"Anh rất ngưỡng mộ đất nước của em nên đến đây chỉ để du lịch thôi, còn bạn bè người thân anh ở đây không có, nhưng mà có một người anh vừa mới kết giao" Silas nở nụ cười thân thiện trả lời.

"Anh vừa mới kết giao à, là ai vậy ?" Dương Hiểu Huệ không hiểu hỏi.

"Em thông minh vậy đón thử xem là ai".

"Là em đúng không ?" Dương Hiểu Huệ nở nụ cười trả lời.

Silas nhìn nụ cười Dương Hiểu Huệ thì ngây người, tim không khỏi đập nhanh, mở miệng định nói thì nghe Dương Hiểu Huệ lên tiếng đành nuốt xuống.

"Tài xế em đến đón rồi, chúng ta chia tay nhau ở đây, anh về khách sạn nghỉ ngơi trước đi" Dương Hiểu Huệ mỉm cười nói.

"Hiểu Huệ anh có một thỉnh cầu này không biết có được hay không ?".

"Là thỉnh cầu gì, anh cứ nói".

"Anh cũng lần đầu tiên đến đất nước này, lại không rành đường, thêm anh không có bạn bè ở đây chỉ quen biết có mỗi mình em, anh muốn đi tham quan hay đến một địa điểm nào đó cho biết nhưng anh không biết đi như thế nào, em có thể làm hướng dẫn viên trong thời gian anh ở đây được không ? anh biết thỉnh cầu này của anh có hơi quá đáng, em còn công việc bề bộn, nếu như em không tiện cũng không sao".

'Anh biết tôi không tiện vậy còn nói ra, anh cũng đã nói ra rồi không lẽ tôi từ chối' Dương Hiểu Huệ thầm nghĩ trong lòng, mỉm cười khách sáo trả lời "Anh cứ về khách sạn nghỉ ngơi trước, để em sắp xếp công việc xem thế nào đã rồi trả lời anh sau, còn nếu em bận không dẫn anh đi được em sẽ cho người đến làm hướng dẫn cho anh".

"Uhm, em sắp sếp như vậy cũng được, nhưng anh hi vọng người làm hướng dẫn cho anh là em sẽ tốt hơn" Silas thoáng không vui khi nghe Hiểu Huệ nói thế vội lên tiếng.

"Tài xế đến đón em đợi đã lâu, em xin phép anh về trước mình gặp sau, bye anh" Dương Hiểu Huệ tiến thẳng ra xe, tài xế khỏi động xe rời khỏi.

Trương Vũ Khanh như kẻ mất hồn, thơ thẩn một mình đi trên đường phố trong đêm, kể từ lúc bắt gặp hình ảnh Dương Hiểu Huệ cùng Silas ở sân bay, thì lúc nào trong đầu cũng nghĩ lung tung ben về hai người họ.

Trương Vũ Khanh đi trong vô định, không biết đã đi bao lâu cảm thấy hai chân mỏi nhừ muốn tìm chỗ nghỉ chân, nhìn chung quanh thấy phía trước có một công viên Trương Vũ Khanh tiến thẳng tới băng ghế, ngồi xuống, ngước nhìn bầu trời đêm, suy nghĩ miên man rồi lại thở dài, ngồi đó không biết qua bao lâu Trương Vũ Khanh cảm thấy lạnh, lâu lâu còn run và rùng mình, hắc xì thì cứ liên tục, cảm thấy không ổn Trương Vũ Khanh rời khỏi công viên ra về, bây giờ trời cũng đã khuya, ngoài đường những dòng xe cộ, người qua lại đã thưa dần, không còn đông đúc như khi nãy Trương Vũ Khanh lửng thửng một mình trong đêm trở về ký túc xá.

Về đến ký túc xá cũng đã gần 2 giờ sáng, Trương Vũ Khanh cứ hắc xì liên tục, thân thể mệt rã rời, vội sờ qua chán có dấu hiệu nóng cộng thêm đau đầu nữa chứ, muốn đi tắm cũng không đủ sức 'Tiêu rồi mình ở công viên lâu quá nên giờ bị cảm lạnh mất rồi, còn có dấu hiệu muốn sốt nữa, phải đi tìm thuốc uống cho hạ sốt cái đã nếu không mai không dậy nổi quá' Trương Vũ Khanh lục tìm hết căn phòng cũng không thấy thuốc để đâu trực nhớ ra là đã hết mấy ngày trước do bận quá lại thêm không có thời gian đi mua, Trương Vũ Khanh thở dài, lếch thân thể mệt mỏi có chút dơ bẩn, lên giường ngủ sáng mai rồi tính.

Dương Hiểu Huệ về đến nhà, tắm rửa, ăn qua một chút đồ ăn nhẹ cùng ba mẹ Dương rồi trở lên phòng, mở túi xách lấy chiếc điện thoại, mở lên xem không thấy tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào, mặt không được vui lẩm bẩm "Biết hôm nay mình về, không có thời gian đi đón mình thì cũng thôi đi, còn này tới một cuộc gọi cũng không có nữa là sao, tôi không tìm không gọi cho chị, thử xem coi chị có tìm tôi không" Dương Hiểu Huệ không thèm nghĩ nữa, quăng điện thoại qua một bên, nằm xuống đắp chăm lại ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau, khi mọi người đã đến sở đông đủ nhưng không thấy Trương Vũ Khanh ở phòng làm việc, vì Trương Vũ Khanh luôn luôn lúc nào cũng đến sở sớm trừ khi những lúc bận công việc mới đến sở trễ, nhưng hôm nay ngoài trừ những việc lật vật ra thì không có việc gì gấp hay có án mạng gì không lí nào Trương Vũ Khanh đến trễ, mọi người trong đội không bàn tán nữa, ai nấy đều về chỗ làm nốt công việc của mình, nhưng đã ba tiếng trôi qua vẫn không thấy Trương Vũ Khanh đến sở lúc này mọi người lo lắng, Hân Hân tiếng đến chỗ ba người họ lên tiếng "Đã trễ thế này vẫn chưa thấy đội trưởng đến sở, không biết đội trưởng có bận việc hay xảy ra chuyện gì không nữa".

"Thường chị ấy sẽ không đến muộn, nếu có đến muộn sẽ thông báo một tiếng nhưng hôm nay đã trễ thế này lại không thấy chị ấy gọi, có lẽ đã xảy ra chuyện để tôi gọi chị ấy thử coi" tiếp theo Đại Vỹ lên tiếng.

Đại Vỹ gọi qua hai ba cuộc máy vẫn không thông, nhìn mọi người lắc đầu rồi nói.

"Gọi không được".

"Không gọi chị ấy được chúng ta phải làm sao ?" Hân Hân nôn nóng hỏi.

"Cô chờ một chút, để tôi nghĩ xem".

Bốn người ai nấy vẻ mặt đều lo lắng, tập trung suy nghĩ xem Trương Vũ Khanh đang ở đâu.

Đại Vỹ như nghĩ ra được gì vội lên tiếng "Tôi nghĩ ra rồi, mọi người theo tôi".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!