"Em nghe đội Trưởng".
"Tụi em cũng đã điều tra được một số manh mối cần thiết, và đang trên đường trở về" Đại Vỹ đang tập trung lái xe bất ngờ chuông điện thoại reo, làm hắn giật cả mình, nhìn lướt qua màn hình di động, Đại Vỹ gắn bluetooth trả lời.
"Được rồi, các cậu về sở trước đi, chờ tôi về chúng ta thảo luận sau" cúp máy Trương Vũ Khanh khởi động xe rời khỏi hiện trường.
Trên đường trở về Trương Vũ Khanh nhíu mày suy nghĩ về vụ án, bỗng từ xa ở phía trước cặp lề đường trước quán bar, Trương Vũ Khanh thấy ba người mặc đồ hiệu dây dưa cùng nhau.
Tình huống như vậy không phải lần đầu gặp, Trương Vũ Khanh cũng chẳng mấy quan tâm bèn nhấn chân ga tăng tốc lướt qua ba người.
Xe vừa chạy lướt qua được một chút Trương Vũ Khanh như có đều suy nghĩ, cho xe chạy lùi chở lại chỗ ba người.
Ba người họ hình như đang tranh chấp chuyện gì, tình thế đang căng thẳng rơi vào thế giằng co, thì từ xa một chiếc xe hơi cũ, từ từ lui tới và đậu ngay chỗ ba người.
Ba người nhìn nhau, không hiểu chuyện gì xảy ra, đứng đấy nghệch mặt nhìn chầm chầm vào xe.
Từ trên xe bước xuống, Trương Vũ Khanh đến trước mặt Dương Hiểu Huệ, cười cười chào hỏi : "Thật là Dương tổng nè, lúc nãy lướt qua nhanh quá, chỉ mơ hồ thấy bóng dáng, giờ thì chắc trăm phần trăm rồi".
Thoáng nhìn qua cô gái bên cạnh, Trương Vũ Khanh sực nhớ ra chưa biết tên cô, ậm ừ cả buổi chỉ thốt ra một chữ "à" rồi im bật.
Nhìn phản ứng Trương Vũ Khanh thế này, Diệp Hạ chắc mẩm cô cảnh sát này không biết tên mình, đành tốt bụng giới thiệu bản thân.
"Tôi là Diệp Hạ, bạn thân của Hiểu Huệ, cô cảnh sát đừng quên đấy nhé" Diệp Hạ tinh quái nháy mắt với Trương Vũ Khanh.
"Thì ra là cô Diệp, chào cô" sau khi Diệp Hạ giới thiệu về mình xong Trương Vũ Khanh cười lên tiếng chào hỏi.
"À, cô Diệp, chào cô tôi là Trương Vũ Khanh" Trương Vũ Khanh cười trừ, đánh tiếng chào hỏi.
"Giờ này cũng không còn sớm, hai cô làm gì ở đây vậy ??" Trương Vũ Khanh ngó đồng hồ trên tay, rồi chuyển tầm mắt đến hai người.
Không nghe hai người trả lời, mà lại có một giọng nam không mấy kiên nhẫn lên tiếng.
"Cô là ai ? tự dưng ở đâu nhảy ra vậy ??" La Nguyên Hạo nãy giờ nhìn Trương Vũ Khanh ở đâu chui ra phá hư chuyện của mình, lên tiếng hỏi với vẻ mặt không mấy thiện cảm.
Trương Vũ Khanh từ lúc xuống xe tới giờ chỉ thấy mỗi hai người Dương
- Diệp mà quên mất có sự hiện diện của nam nhân lạ mặt này.
Trương Vũ Khanh đang say mê ngắm nhìn Dương Hiểu Huệ, vẻ mặt hơi mê gái tí, nghe người hỏi Trương Vũ Khanh quay sang nhìn, thì ngó thấy bộ dáng La Nguyên Hạo như muốn xong lên đánh người.
"Bạn của hai người họ, và cũng là cảnh sát, anh có ý kiến gì à" Trương Vũ Khanh móc thẻ nghành quơ quơ trước mặt, nhướng mày nhìn La Nguyên Hạo.
Biết Trương Vũ Khanh là cảnh sát, La Nguyên Hạo lật mặt như lật bánh tráng, thái độ vui vẻ, cười cười nói với Trương Vũ Khanh.
"Thì ra là bạn Dương Tổng, Diệp tổng, tôi La Nguyên Hạo, Tổng giám đốc công ty NoVa" La Nguyên Hạo cười ngượng, nói dứt câu vươn tay ra làm động tác muốn bắt tay.
Trương Vũ Khanh làm bộ như không thấy cắt thẻ nghành vào túi, quay sang hỏi Dương Hiểu Huệ.
"Theo như nãy tôi nhìn thấy, thì anh ta cố ý quấy rối hai người phải không" Trương Vũ Khanh nhìn hai người hỏi sau đó quay sang liếc La Nguyên Hạo.
"Không phải, chúng tôi là đang bàn bạc công việc" Dương Hiểu Huệ mặt không cảm xúc, đưa ánh mắt nhìn Trương Vũ Khanh trả lời.
Nghe câu trả lời, La Nguyên Hạo đắc ý cười, Diệp Hạ khó hiểu nhìn Dương Hiểu Huệ, cuối cùng cái nết đánh chết con người, tò mò nhỏm người thì thầm vào tai Dương Hiểu Huệ : "Rõ ràng là hắn ta cố ý, sao cậu còn nói đỡ cho hắn".
"La tổng tôi hơi mệt xin phép về trước, hôm nào rãnh bàn bạc công việc sau" Dương Hiểu Huệ không trả lời câu hỏi của Diệp Hạ mà tiến lên phía trước một bước, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo, nhìn La Nguyên Hạo cách đó vài bước chân.
"Dương tổng mệt thì nên về nghỉ ngơi sớm, hôm nào bàn công việc sau cũng được" không hiểu sao La Nguyên Hạo thấy lạnh sống lưng, mắt dáo dát nhìn xung quanh, nghe Dương Hiểu Huệ nói như thế chỉ có thể mỉm cưỡng cười đáp lại.
La Nguyên Hạo ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Trương Vũ Khanh, thái độ thì như muốn giết người, dù không cam lòng cách mấy cũng không dám có hành động gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!