Buổi tối kỳ nghỉ hôm đó, Bồ Thần có vào một nhóm Wechat, Triệu Thù kéo cô vào một nhóm nhỏ bốn người, hai người còn lại là Bành Tĩnh Dương và Tần Dữ, tên nhóm là "Hai chúng ta".
Bồ Thần đổi biệt danh trong nhóm của mình thành tên thật, tiện cho những người khác biết là cô.
Mà Triệu Thù thì đổi biệt danh thành "Triệu tiểu khả ái".
Trong nhóm yên tĩnh, Bồ Thần đợi hồi lâu cũng không có một ai nói chuyện, cô để điện thoại xuống rồi từ trên kệ sách rút ra quyển sách cô chưa xem xong đọc tiếp.
Mười phút sau, Triệu Thù hóng chuyện xong thì ở trong nhóm @mọi người:
[Hôm nào đó chúng ta hẹn ăn cơm nha?]
[Các cậu suy nghĩ xem đi đâu chơi? Tớ sắp xếp trước. Lần này cuối kỳ tớ không ở hạng chót, bố tớ thưởng cho tớ một bao lì xì to (nhe răng), bàn xong trước rồi ngày đó tớ mời.]
Tần Dữ liếc mắt nhìn tin nhắn trong nhóm, sợ Triệu Thù đề nghị đến khu trò chơi điện tử, lần trước đến đó Bồ Thần chơi cũng không vui, tự trách mình xài tiền lung tung. Anh tỏ thái độ trước: [Nghỉ đông bận rộn, không rảnh chơi.]
Bành Tĩnh Dương nhìn thấy Triệu Thù là đau đầu, nhất là lúc Triệu Thù nói cho cậu á khẩu không trả lời được, cậu phụ họa với Tần Dữ: [Tớ cũng bận, trong kỳ nghỉ gần như ngày nào cũng có giờ lên lớp, đang chuẩn bị thi.]
Triệu Thù thở dài, xem ra là không hẹn được.
Cô ấy @Bồ Thần: [Thần Thần, cậu đang làm gì vậy? Có muốn chơi game thư giãn một tí không?]
Bồ Thần: [Vừa rồi đang đọc sách, tớ không biết chơi game, chưa từng chơi lần nào.]
Triệu Thù suy nghĩ một chút: [Vậy thì thôi, bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của cậu là học tập, chờ thi đại học xong rồi tớ dạy cho cậu.]
Cô ấy thuận theo lời của Bồ Thần hỏi: [Thần Thần cậu đang đọc sách gì vậy, sách giáo khoa của kỳ sau?]
Bồ Thần: [Không phải, sách mà chủ nhiệm Tôn cho tớ mượn.]
Triệu Thù thực sự rảnh đến nhàm chán: [Vậy cậu đọc xong thì có cần đến hiệu sách tìm vài cuốn không? Tớ ở nhà không có việc gì, cậu muốn đi hiệu sách thì tớ lúc nào cũng rảnh để đi với cậu, đúng lúc tớ đến hiệu sách chụp mấy tấm hình đăng lên vòng bạn bè, để người nhà nhìn xem hiện tại tớ thích học đến mức nào, cũng cho bố tớ cảm thấy được giá trị của bao lì xì mà ông ấy cho (đầu chó)]
Không đợi Bồ Thần lên tiếng, tin nhắn của Bành Tĩnh Dương đã chen vào, cậu @Bồ Thần: [Không cần đi hiệu sách mua, nếu cậu đọc xong rồi thì đến nhà cậu của tớ mượn, cậu tự mua thì không nhất định sẽ muốn đọc, mượn thì không giống.]
Lời Bành Tĩnh Dương nói là thật, có điều Bồ Thần tạm thời không muốn đọc sách ngoài giờ học nữa.
Cô trả lời Bành Tĩnh Dương: [Chờ tớ thi đại học xong rồi lại đi mượn, nhân lúc nghỉ đông tớ muốn làm đề nhiều hơn một chút.]
Tần Dữ thấy cái cớ vụng về này của cô thì không khỏi cười lên, chờ thi đại học xong thì đã là hai năm rưỡi sau, đến lúc đó ai còn nhớ được cô có muốn mượn sách hay không.
Thật ra cô chỉ là không thích đọc sách mà thôi, còn nói lý do đến mức quang minh chính đại.
Anh không nhắn vào trong nhóm chat mà nói chuyện riêng với cô: [Không thích đọc sách đến vậy à?]
Bồ Thần không đủ sức lực: [Thích mà, chỉ là không có thời gian xem.] Đây là sự quật cường của cô.
Tần Dữ: [Mỗi ngày rút ra hai mươi phút xem tạp chí gì đó, sau này cùng tớ đọc Nature.]
Bồ Thần ăn ngay nói thật: [Toàn tạp chí tiếng Anh, tớ đọc không hiểu.]
Tần Dữ nói: [Cũng bởi vì đọc không hiểu nên mới đọc.]
Bồ Thần: "..."
Cuộc nói chuyện phiếm trong nhóm vẫn còn tiếp tục, Tần Dữ không nhắn tới nữa, cô cũng không biết phải nói gì với anh, không trả lời riêng với anh nữa, cô nhấn vào trong nhóm lướt lại xem tin nhắn.
Bành Tĩnh Dương và Triệu Thù đang nói chuyện về chủ nhiệm Tôn, nói học kỳ sau chủ nhiệm Tôn sẽ bị điều đi.
Bồ Thần @Bành Tĩnh Dương: [Xác định chưa?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!