Chương 21: Vợ chồng bọn cháu

Giờ tan tầm, Phàm Dương trở về Hoa Viên rất đúng giờ tan tầm.

Đây là lần đầu tiên Phàm Dương trở về nhà vào giờ này, trước đây vì Lâm Ninh chán ghét anh, anh luôn tạm trú ở công ty. Nếu có trở về Hoa Viên thì cũng về vào những lúc đêm muộn khi Lâm Ninh đã ngủ, hôm nay trở về sau giờ tan tầm, hoàng hôn còn đang lé loi ở đường chân trời.

Người hầu vội vã chuẩn bị bữa tối, sáng nay cậu chủ đưa cô chủ về, hai người có phản ứng hóa học rất tốt, cô chủ cũng không tỏ thái độ chán ghét nữa. Tối nay họ có thể sẽ ăn cơm cùng nhau, vậy nên mà người hầu phấn khởi lắm, vội vàng chuẩn bị một bữa ăn ngon.

Phàm Dương đi vào phòng ngủ, đập vào mắt anh là Lâm Ninh đang ngồi một cục tròn vo trên giường, chiếc chăn trùm từ trên đầu choàng xuống toàn thân, hai tay chấp trước ngực, mắt nhắm miệng lẩm bẩm.

"Abala abala."

"Em đang làm gì vậy?" Phàm Dương nghi ngờ hỏi.

Lâm Ninh ngồi trong chăn, chăn phủ từ trên đầu xuống toàn thân, lắc lư qua lại giống như một con lật đật.

"Em đang tịnh tâm ạ."

"Làm gì mà cần phải tịnh tâm?" Phàm Dương giả vờ hỏi, ánh mắt hứng thú nhìn gương mặt nhỏ còn vươn lại ánh đỏ hồng kia, âm thanh mang theo nghi ngờ.

"Làm chuyện mờ ám gì à?"

"Cũng có chút… Hơi mờ ám" Lâm Ninh liếc mắt nhìn anh trả lời, mắt vừa nhìn đến anh đứng phía trước giường, hai gò má hồng hồng lại ửng lên, cô nhanh chóng quay ngoắc đi.

"Không có việc gì, anh đừng bận tâm em."

Cô nói rồi tiếp tục hoá thành lật đật lắc lư, gục gật niệm chú.

"Thiên linh linh địa linh linh."

Chuyện là vừa rồi Lâm Ninh điều tra trên mạng cách để khiến chồng say mê, cách làm chuyện người lớn, trên mạng bảo cô phải biết cưng chiều chồng trong chuyện giường chiếu. Thế là Lâm Ninh coi hẳn phim con heo, xem phim người lớn cả giờ đồng hồ, thể loại nào cũng xem qua một ít, bây giờ đầu óc Lâm Ninh đang rất không tỉnh táo.

Tiềm thức Lâm Ninh hiện tại rất không trong sáng, đâu đâu cũng là hình ảnh trần trụi quấn quýt làm chuyện ủn ỉn.

"Thiên địa hiển linh."

Lâm Ninh nhắm mắt niệm chú, chấp tay thành tâm cố gắng để tâm tịnh lại.

Phàm Dương cong cong khoé môi vụng trộm cười, xoay người mở tủ lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm.

Cạch.

Âm thanh đóng cửa phòng tắm lọt vào lỗ tai, Lâm Ninh hé mắt ra nhìn về phía phòng tắm, vô thức niệm.

"Cần số hiển linh."

Một hình ảnh rất là bậy bạ hiện lên trong đầu.

"Ớ" Lâm Ninh ngớ ra, lắc đầu mãnh liệt.

"Không không không, tôi ơi là tôi ơi, mày nghĩ đi đầu rồi?!"

Mặt Lâm Ninh nóng lên, sôi ùng ục như ấm đun sôi kêu í é, úp mặt vào chiếc gối, dùng thiết đầu công đập bung bung vào gối mềm la hét.

"Không được không được không được, hỡi tôi ơi, không được!"

Xem phim người lớn cả giờ, đầu óc Lâm Ninh hiện tại chỉ có cần số và trần trụi.

Trần trụi và cần số.

Sau khi Phàm Dương tắm xong, anh trở ra với mùi xà phòng thơm mát, Lâm Ninh vẫn ngồi trên giường, hai tay ôm chiếc gối, mặt mũi cứ đỏ bừng bừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!