Chương 45: (Vô Đề)

Lúc tan học, rất nhiều học sinh vây quanh cô hỏi bài, với tính cách nghiêm túc cô cô, trả lời học sinh cũng vô cùng cặn kẽ, cho nên mỗi lần đều kéo dài đến tối mịt mới về tận nhà.

Hôm nay Tư Sùng Chí đích thân đến đón cô, nhưng hôm nay anh lại không ngoan ngoãn ngồi trong xe đợi mà dắt hai đứa nhỏ cùng đến phòng học đón mẹ.

Nhìn thấy hai đứa trẻ đáng yêu, những học sinh còn trong phòng không nhịn được hét lên, lôi điện thoại ra chụp hình, thâm chí còn xin hai đứa nhỏ cho chụp chung.

"Chụp với em thì được, không được chụp với anh em." Tư Dĩ Hân bá đạo nói.

Mọi người tưởng cô bé không muốn anh trai giành nổi bật, kết quả câu sau của cô bé khiến mọi người phụt cười.

"Anh trai là của em, không cho mọi người đến gần anh ấy."

Có bạn học không nhịn được cười nói: "Bọn chị chỉ muốn chụp chung với anh em, không muốn giành anh trai với em đâu."

"Thế cũng không được."

"Thế chị tự đi hỏi anh em."

Dĩ Hân hất cằm đắc ý: "Anh em chỉ nghe em thôi."

Bạn học bị cô bé chọc muốn nhịn cười: "Có thật không thế, sao anh ấy chỉ nghe lời em thôi?"

"Vì em là công chúa nhỏ của anh ấy, ở nhà em lớn thứ hai đó!"

"Thứ hai á? Thế ai thứ nhất?"

"Đương nhiên là mẹ em rồi!"

"Sao mẹ lại lớn nhất? Sao không phải là bố lớn nhất?" Bạn học nữ bắt đầu bụm miệng cười trộm.

"Vì bố sợ mẹ, cũng sợ cả em nữa a!" Nhóc con đắc ý, lại bán đứng bố tiếp rồi.

"Ha ha ha....."

"Ây dô, công chúa nhỏ, em đáng yêu quá đi...."

Tư Sùng Chí ở bên cạnh cũng bị chết chìm bởi sự đáng yêu của con gái, đưa tay ôm cô bé lên thơm chụt chụt.

Có nữ sinh thấy tiểu công chúa bị ôm đi mất, nhưng Tư Dĩ Kiệt vẫn đứng tại chỗ, liền mặt dày tiến lên trước:

"Tiểu soái ca, chụp ảnh chung với tụi chị nha."

Không ngờ lại bị từ chối tàn khốc: "Không được, em gái em không đồng ý."

"Sao em lại nghe lời em gái thế, lẽ nào em sợ cô bé?"

"Ừm." Tư Dĩ Kiệt thẳng thắn thừa nhận."

"..........."

"Cô Cố, hai đưa nhóc nhà cô quá đáng yêu đi ~"

Cố Vi cười cười, quay người ôm con gái từ tay Tư Sùng Chí: "Sao ba người lại cùng nhau tới đây?"

Tư Sùng Chí lúc này mới nghĩ đến chuyện chính: "Lão gia hôm nay không khỏe, anh đến đón em cùng nhau đi thăm bố."

"Có phải lại lười uống thuốc không."

"Không rõ nữa, cứ qua xem sao."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!