Chương 36: (Vô Đề)

Điện ảnh thời kỳ này, cổ trang võ hiệp là đề tài hot nhất. Đối với Cố Vi mà nói, đây là chuyện vô cùng có lợi. Đánh võ là sở trường của cô, kiếp trước cô cũng nhờ bộ phim võ thuật mà nổi tiếng, đánh nhau đối với cô, cũng đẹp như múa bút thành văn vậy.

Mà Tư Sùng Chí đầu tư cho vợ của mình, cũng không hề nhẹ tay.

Là bộ điện ảnh đầu tiên công ty đầu tư, Tư Sùng Chí không hề do dự vung tiền, bao nhiêu cũng nạp vào khiến bên chế tác ai nấy đều há hốc mồm.

Ngay vào lúc chuyện đầu tư của công ty anh dần được truyền đi trong giới, tất cả người trong ngành đều kinh ngạc, đây là bộ phim được đầu tư khủng nhất trong những năm gần đây.

Mà khoản đầu tư lớn như vậy, cư nhiên chỉ mời một đạo diễn tầm tầm, hơn nữa lại hoàn toàn là những diễn viên chưa có kinh nghiệm diễn xuất ở trường điện ảnh.

Mà công ty giải trí Chí Viễn mới thành lập cũng bắt đầu trở thành chủ đề bàn tán trong giới, đặc biệt là bối cạnh thân phận của ông chủ lớn Tư Sùng Chí cũng rất nhanh được truy lùng, cư nhiên lại là ông chủ lớn của tập đoàn Tư thị!

Sau khi mọi người biết được thân phận của Tư Sùng Chí, cũng không quá ngạc nhiên nữa, Tư thị nổi khắp Bắc Kinh, đến người bình thường còn biết. Đó là gia tộc giàu có nhường nào, chỉ bỏ chút tiền đầu tư một bộ điện ảnh cũng không tính là gì.

"Phim còn chưa quay mà đã đủ bát quái rồi!" Tư Sùng Chí vứt tờ báo lên bàn, thoải mái dựa ra sau sofa: "Bất quá có bát quái cũng tốt."

Cố Vi đang học lời thoại, bị ngắt suy nghĩ, không vui liếc anh: "Anh sao lại ở đây? Không đi làm sao?"

Công ty giải trí ở ngay tổng công ty, có lợi cũng có hại, tuy nói là để Tư Sùng Chí tiện đi lại, nhưng vì đi lại quá tiện nên anh cả ngày đều ở đây, đến ký văn kiện cũng kêu Kỳ Đông đem đến đây cho anh ký.

Tư Sùng Chí nhìn cô: "Anh muốn mỗi giây mỗi phút đều được thấy em."

Cố Vi hừ nhẹ: "Không làm việc đàng hoàng thì về nhà phạt cọ toilet."

"Hôm qua em đã phạt anh cọ toilet rồi, hôm nay còn phạt cái này!" Tư Sùng Chí không phục.

"Em đang chuẩn bị mỗi ngày đều phạt cái này đấy, có ý kiến?"

"........"

"Anh ở đây ảnh hưởng em học thoại, anh về phòng làm việc đi."

"Anh không!"

"............."

Cả ngày dính nhau như vậy, anh cũng không thấy chán, lẽ nào cuộc sống ngoài ăn với ngủ còn lại là yêu đương sao? Người như thế có phải quá hoang phí rồi không? Mơ ước thì sao? Truy cầu cái gì?

Nghĩ đến đây, Cố Vi cầm kịch bản lên, đứng dậy: "Anh không đi? Em đi!"

Tư Sùng Chí như hổ đói bổ nhào đến, ôm chặt cô: "Em đi đâu?"

"Đến nơi không bị anh làm phiền."

"Hai ngày trước em mới ôm anh nói yêu anh, hôm nay lại chê anh phiền, em không yêu anh nữa rồi sao?!"

"........." Cố Vi trợn mắt: "Không được làm nũng!"

Đường đường chủ tịch tập đoàn lớn mà ngày nào cũng làm nũng vợ, còn ra thể thống gì.

"Vậy em có yêu anh không?" Tư Sùng Chí hơi buông lỏng, cúi đầu hỏi cô.

"Yêu." Cố Vi không suy nghĩ đáp.

"Vậy anh có phiền em không?" Tư Sùng Chí ngoan ngoãn hỏi.

"Phiền!" Cố Vi đáp gọn.

"........"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!