Chương 34: (Vô Đề)

Cuối tuần này, Cố Vi bất ngờ nhận được điện thoại của lão thái thái, kêu cô cùng đi dạo phố với bà.

Quyết định này của lão thái thái khiến Cố Vi rất kinh ngạc.

Từ sau lần gặp đầu tiên, lão thái thái vốn không hề thích cô, đến nói chuyện với cô cũng chỉ toàn châm chích. Bây giờ lại dẫn theo người mình không thích đi dạo phố, không phải rất không được tự nhiên sao.

Tuy cô không hiểu nổi nhưng cũng rất vui vẻ đồng ý.

Cô xưa nay không sợ gì chỉ sợ phiền, nếu đã xác định cả đời với Tư Sùng Chí, vậy thì phải nghĩ cách hòa hợp với mẹ chồng.

Tuy Tư Sùng Chí nói không cần phải lấy lòng mẹ anh, nhưng Cố Vi không định nghe theo. Cô nhìn ra được tuy anh không vừa lòng với mẹ nhưng rất xem trọng gia đình này.

Vì Tư Sùng Chí, cô quyết định nghĩ cách hòa hợp với lão thái thái, nếu không hòa hợp được, ít nhất cũng có thể chung sống hòa bình.

Bất quá thái độ cao cao tại thượng của lão thái thái quả không dễ tiếp cận.

Cô biết rõ, sở dĩ lão thái thái chống đối cô, vốn không phải vì nhân phẩm hay tính cách mà do gia thế, bà khinh cô không phải tiểu thư lá ngọc cành vàng.

Nếu điều kiện của cô đã không hợp ý bà, vậy cũng phải nghĩ cách để lão thái thái thấy được ưu điểm của cô chứ.

Tư Sùng Chí nghe cô đi dạo phố cùng lão thái thái chỉ có duy nhất một ý nghĩ: Lão thái thái vẫn chưa buông tha!

Bất quá Cố Vi kêu anh đừng nghĩ nhiều quá, sao lại có thể nghĩ về mẹ mình như thế.

"Lão thái thái nhà anh không phải kiểu lão thái thái thông thường, bà ấy ghê gớm lắm, cho nên không thể lý giải theo cách thông thường!"

Anh nói trước ý đồ của bà là sẽ bắt Cố Vi đi giáo huấn một trận cũng là để cô chuẩn bị tâm lý từ bỏ.

Cố Vi liếc anh một cái: "Em sẽ ứng đối cẩn thận."

"Vậy để anh đi với hai người." Tư Sùng Chí khuyên bất thành, liền muốn đi cùng, anh dù sao cũng có kinh nghiệm đối phó với lão thái thái hơn.

"Không cần." Cố Vi lập tức cự tuyệt.

Tư Sùng Chí bị từ chối hai lần, bất lực nói: "Vậy có chuyện gì phải gọi ngay cho anh."

Trước giờ cơm trưa, lão thái thái cho xe đến đón Cố Vi đi ăn cơm, Tư Sùng Chí diễn một cảnh phân ly sướt mướt, tiễn cô đến hồ, nắm tay không rời, dặn dò cô: "Về sớm một chút."

Cố Vi rất cạn lời, bộ dạng của anh không khác nào tiễn cô ra trận chứ không phải đi dạo phố.

Giờ cơm, lão thái thái chọn một tửu lâu rất cao, từ cửa chính đến phòng ăn riêng đều trang trí lộng lẫy không khác gì hoàng cung.

Cố Vi vừa bước vào, đã hiểu được ý của lão thái thái, chính là đòn ra oai phủ đầu cô.

Lão thái thái khinh thường xuất thân của cô, cho rằng cô là gái tỉnh lẻ, tuổi còn nhỏ, chưa tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Cho nên gọi cô đến nơi sang trọng thế này ăn cơm, là để xem cô xấu mặt.

Thời gian Cố Vi đến Bắc Kinh chưa lâu, nhưng Tư Sùng Chí đã dẫn cô đi hết tất cả nhưng nơi sang trọng, hơn nữa cô cũng biết chuyện kiệp trước của mình, trong mơ cũng từng thấy những cảnh thế này. Cô của lúc đó, đi qua những nơi còn cao cấp hơn cả thế này nhiều không đếm xuể, sớm đã thấy quá bình thường. Cho nên vừa lúc bước chân vào tửu lâu, cô cũng không có bất cứ biểu hiện lo lắng bất an hay bối rối nào.

Bước vào phòng ăn, thấy lão thái thái, cũng không ngoài dự đoán thấy được cả Thẩm Giai Vân.

Cố Vi cũng có chút bái phục ý chí của Thẩm Giai Vân, có thể kiên trì độc diễn vở kịch này lâu vậy, cũng là một loại tài năng.

Tuy Tư Sùng Chí đã sắp cử hành lễ đính hôn, nhưng lúc Cố Vi bước vào, vẫn kính trọng gọi lão thái thái một tiếng dì.

Lão thái thái gật đầu, ý bảo cô ngồi xuống.

Bàn bốn chỗ, Cố Vi rất tự nhiên ngồi bên cạnh lão thái thái, đối diện với Thẩm Giai Vân.

Sau khi ba người ổn định chỗ ngồi, phục vụ lập tức đưa món lên, lão thái thái cầm khăn lên lau tay, lãnh đạm nói: "Có gì thích không cứ gọi thêm đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!