Chương 25: Bức bối không ngừng

Tô Niên được Ngọc Trạch đưa về ký túc xá.

Cậu ngồi ở trên giường nhìn hắn làm này làm kia, tự nhiên thấy bản thân thật vô dụng, lần nào cũng làm phiền đến Ngọc Trạch.

"Bị ngay tay phải, giờ không viết chữ được, cũng khỏi chơi game luôn, cơ mà đi học phải làm sao?"

Ngọc Trạch kéo ghế ngồi đối diện cậu, bắt đầu suy tính chuyện một tuần sắp tới.

Tô Niên nghe mà đau khổ không thôi.

Cậu nhìn hắn vò đầu bứt tai mãi cũng thấy khó chịu.

"Hay tôi đi học cùng cậu?"

Ngọc Trạch vậy mà nghĩ ra cách này cho được.

Tô Niên cười toe toét dí tay vào trán hắn, lắc đầu.

"Không chép bài luôn hả?"

Ngọc Trạch nghi ngờ nhìn học bá Tô.

Vậy mà Tô Niên lại gật đầu.

Cùng lắm cậu ráng nhớ, hoặc sau này mượn vở của bạn học chép lại là được.

Ngọc Trạch thở dài, hắn cũng chỉ nói đùa thôi, lớp học của họ hay trùng nhau, sao mà đi học cùng được.

Nhưng hắn cũng phiền muộn lắm, sao cứ có chuyện là dính đến trên người Tô Niên thế này không biết.

"Thôi cậu đi tắm đi, nhất định không được dùng đến tay bị thương kia đâu đó!"

Ngọc Trạch dặn dò cậu thật kỹ.

Nhìn cậu đi vào nhà tắm mà lo lắng không yên đi mở máy.

Tô Niên dù rất cẩn thận tránh không làm phiền đến Ngọc Trạch nhưng cuối cùng cậu phải nhờ hắn giúp mặc áo…

Cậu không nghĩ giơ tay lên cũng đau như vậy…

"Đều là con trai, tôi cũng chẳng cong thì cậu ngại gì chứ?"

Ngọc Trạch lúc giúp cậu mặc áo đã nói thế đó.

Tô Niên dùng cái tay không bị thương đập cho hắn một cái.

Nháo nháo một hồi Ngọc Trạch an vị ngồi trên ghế chơi game, Tô Niên lật sách ra đọc một hồi lại thấy chán, cuối cùng cũng trèo lên ghế nhìn hắn chơi.

Đối với cái máy tính đang mở của mình tỏ ra bất lực dị thường.

Ngồi một hồi cuối cùng Tô Niên cũng không nhịn được, dùng tay không đau kéo kéo bạn cùng phòng.

Đợi Ngọc Trạch quay qua nhìn thì cậu giơ tay trái lên, xoè ra trước mặt hắn, cảm thấy như vậy còn chưa biểu đạt đủ ý tứ, cậu còn dùng tay trái gõ vài chữ trên bàn phím.

Ngọc Trạch nhìn bàn tay trắng trẻo gầy teo trước mặt, lúc này mà hắn còn không hiểu thì chắc bị ngu rồi.

"Không dùng tay kia!"

Thấy cũng tội nên Ngọc Trạch nghiêm giọng dặn dò.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!