Hoàng Hi Ngôn đón Triệu Lộ Lộ trước, rồi sau đó đón dì Trương.
Hai người xuống máy bay cách nhau nửa tiếng, Triệu Lộ Lộ bế con gái ra xe chờ trước.
Đợi Hoàng Hi Ngôn dẫn dì Trương ra xe, Triệu Lộ Lộ đang "đánh con", bé gái nghịch như quỷ đã xả một đống bánh quy ở sàn ghế sau.
Hoàng Hi Ngôn cười bảo không sao nhưng Triệu Lộ Lộ lại khăng khăng đòi trả tiền rửa xe cho cô.
Hoàng Hi Ngôn nói: "Dù sao cũng là xe Tịch Việt mà."
Dì Trương hỏi: "Sao Tịch Việt lại để cháu lái xe đi đón bọn dì thế?"
Hoàng Hi Ngôn cười đáp: "Anh ấy không có bằng lái, đang ở nhà dọn dẹp ạ."
Triệu Lộ Lộ trầm trồ: "Cách bọn em ở chung lạ thật."
Dì Trương và Triệu Lộ Lộ đều lần đầu đến thành phố Nam, Hoàng Hi Ngôn lái xe, dọc đường giới thiệu với bọn họ đâu là chùa cổ, đâu là thành cũ, đâu là trung tâm thương mại tốt nhất để mua sắm.
Hoàng Hi Ngôn giữ họ lại mấy ngày, bảo ngày mai sẽ dẫn họ đi chơi.
Sau khi về nhà không lâu, Tưởng Hỗ Sinh, Đinh Hiểu và Hà Tiêu cũng lục tục đến.
Căn chung cư hai phòng lần đầu tập nấp như vậy.
Trong phòng khách có một cây thông Giáng sinh cao hơn một mét, tuy làm bằng nhựa nhưng nhái y hệt cây thật, con gái Triệu Lộ Lộ là Diệu Diệu tưởng tuyết đọng trên lá thông là thật bèn đưa tay sờ thử, sau đó phấn khích la lên: "Là giả!"
Đám người lớn không hiểu nổi tâm tư con trẻ, giả mà sao còn vui thế.
Trong phòng bật máy sưởi nên rất ấm áp, áo khoác đều được treo lên, mọi người chỉ mặc áo len. Hoàng Hi Ngôn đã hẹn dress code cho bữa tối nay nên tất cả mọi người đều mặc áo len có màu nổi nhất trong tủ đồ của mình.
Thế là, Hoàng Hi Ngôn thấy Tưởng Hỗ Sinh mặc áo tím trông bóng chúa, Đinh Hiểu thì diện một chiếc áo len Mohair màu vàng, Triệu Lộ Lộ mặc màu đỏ hồng, Hà Tiêu chọn màu đỏ pha lam cực chói, còn dì Trương thì mặc áo đen có hoa hồng đỏ đúng chất nông thôn Đông Bắc.
Hoàng Hi Ngôn và Tịch Việt thì mặc áo tông màu Giáng Sinh, trước ngực có thêu hình tuần lộc và ông già Noel.
Đủ mọi màu sắc, còn lòe loẹt hơn cả hộp quà.
Nhưng Hà Tiêu đâu cam lòng: "Hai người mặc không đủ nổi."
Hoàng Hi Ngôn: " Với một người suốt ngày mặc đồ đen như Tịch Việt thì áo này đã nổi lắm rồi đấy."
Tịch Việt đứng cạnh, một tay bế Diệu Diệu đi hái ngôi sao trên đỉnh cây thông Noel, chiếc áo len lòe loẹt không hề làm giảm khí chất của anh, ngược lại còn khiến cảnh tượng này trông như bộ ảnh Giáng sinh của người mẫu nào đó.
Hoàng Hi Ngôn nhìn qua, quả thực muốn thở dài, có trời mới biết cô đã phải ra sức trên giường cỡ nào mới dỗ được Tịch Việt ngoan ngoãn mặc chiếc áo len này.
Tịch Việt, dì Trương, Tưởng Hỗ Sinh và Hà Tiêu ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm, nhân tiện canh chừng Diệu Diệu.
Trong bếp, Triệu Lộ Lộ và Đinh Hiểu phụ Hoàng Hi Ngôn làm bữa tối.
Thực đơn Hoàng Hi Ngôn đã chuẩn bị tốt, dán ở trên kệ để cô tiện xem lúc nào cũng được. Đều là những món kiểu Tây, Triệu Lộ Lộ chỉ biết làm trứng xào cà chua và Đinh Hiểu xưa giờ chưa từng vào bếp chỉ có thể phụ chút việc vặt như nhặt tỏi, rửa cần tây, hoặc là bóc vỏ cà chua.
Triệu Lộ Lộ hỏi Hoàng Hi Ngôn: "Thế bữa cơm này xem như là tiệc cưới của hai đứa hả?"
"Vâng ạ."
Năm thứ ba sau khi được cầu hôn, Hoàng Hi Ngôn và Tịch Việt bàn bạc, sắp xếp một bữa cơm mời bạn bè tới dự, xem như là tiệc cưới.
Đến Giáng sinh năm nay là vừa tròn ba năm, nghe cũng có vẻ đủ không khí nghi thức.
"Tiệc cưới mà còn phải tự mình xuống bếp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!