Sáng hôm sau, Hoàng Hi Ngôn tỉnh lại trước Tịch Việt.
Cô nằm trên giường, lướt điện thoại nửa tiếng Tịch Việt vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, bèn lay khẽ mấy lần mà anh cũng chẳng phản ứng gì. Anh ngủ mê mệt như thể đã lâu lắm chưa được ngủ một giấc tròn, Hoàng Hi Ngôn không nhẫn tâm đánh thức anh nữa.
Cô bò dậy, vừa đánh răng vừa kiểm tra phòng bếp và tủ lạnh.
Trong bếp có một bộ dụng cụ nấu ăn nhưng không có tương cà mắm muối, trong tủ lạnh chỉ có một chai sữa đã uống hết hơn một nửa, thiếu rất nhiều thứ nên cô đành từ bỏ ý định tự làm bữa sáng.
Rửa mặt xong vào nhìn lại, Tịch Việt còn đang ngủ.
Thế là cô thay đồ, cầm chìa khóa, tự đi xuống lầu.
Kết hợp chuyện đi dạo với mua bánh sừng bò và bánh tart trứng mới ra lò luôn.
Cầm túi giấy quay lại chung cư, rửa tay, đi vào phòng ngủ.
Cô nghe điện thoại đặt trên tủ đầu giường của Tịch Việt rung, mà anh vẫn say giấc nồng không bị đánh thức.
Hoàng Hi Ngôn đi tới cầm điện thoại lên xem một chút, tên ghi chú là "Tần Trừng", cô cảm thấy cái tên này nghe quen quen, một lát sau mới nhớ ra.
Ngơ ngác đặt điện thoại xuống, không lắm chuyện bắt máy thay anh.
Rung một lát, cuộc gọi kết thúc, màn hình nhảy thông báo Wechat báo có tin nhắn đến, xem màn hình khóa không thấy là ai gửi.
Cô đoán hẳn là Tần Trừng vì không gọi điện được bèn đổi sang nhắn Wechat.
Hoàng Hi Ngôn vào phòng bếp tráng một chiếc ly thủy tinh, rót hơn nửa cốc sữa rồi tự ăn sáng.
Mãi đến mười rưỡi sáng, phòng bên mới vang lên tiếng mở cửa.
Hoàng Hi Ngôn cầm sách che mặt, thoáng do dự song vẫn không chủ động sang đấy.
Nghe giọng khàn khàn vì vừa ngủ dậy của Tịch Việt gọi cô ngoài cửa: "Hi Ngôn?"
Cô mới lên tiếng: "Em ở trong phòng làm việc."
Giấy kế tiếp, cửa phòng làm việc được mở ra.
Cô rời mắt khỏi cuốn sách, nhìn anh đứng ở cửa ngáp một cái, tóc rối bời vì ngủ, trên áo có vài nếp nhăn.
Tịch Việt hỏi: "Sao em không gọi anh?"
"Thấy anh ngủ say quá."
"Em đã ăn sáng chưa?"
"Rồi ạ."
Tịch Việt gật đầu, "Anh đi rửa mặt trước đã."
Hoàng Hi Ngôn lại một mình đọc sách một lát, nghe tiếng cửa phòng tắm mở ra mới khép sách lại đặt sang một bên, đứng dậy đi ra ngoài.
Tịch Việt mới rửa mặt xong nên tóc còn dính đầy nước, vẻ mặt trông khoan khoái nhẹ nhõm hơn trước nhiều.
Hoàng Hi Ngôn đưa phần bánh còn lại cho anh, "Bánh tart trứng nguội rồi, chắc sẽ kém ngon đi nhiều."
Tịch Việt không kén chọn, có ăn là được.
Hoàng Hi Ngôn rót một ly sữa bò cho anh, rồi lấy hai tay chống cằm ngồi đối diện nhìn anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!