Sau khi vào nhà, Hoàng Hi Ngôn mở va li lấy quà mua cho Triệu Lộ Lộ và em bé ra trước.
Từ quần áo, đồ chơi đến đồ ăn vặt, đủ thứ bày la liệt ra đất.
Triệu Lộ Lộ cười hỏi: "Em dời cả siêu thị tới đây à?"
"Em không biết bé thích gì mua mỗi thứ một ít."
"Em nghĩ chu đáo và xa quá." Triệu Lộ Lộ cười nói, "Nó mới bao lớn đâu, chẳng biết bao giờ mới dùng đến những thứ này."
"Thế thì cứ cất trước ạ."
"Em xem nhà chị còn chỗ tích à?" Triệu Lộ Lộ chỉ đống quà tặng đủ lớn nhỏ ở góc tường cho cô xem.
Hoàng Hi Ngôn thừa dịp cuối tuần tới đây nên chỉ ngủ lại một đêm.
Triệu Lộ Lộ rất muốn cô ở lại nhà mình nhưng bây giờ nhà chị ngoài bố mẹ thì còn có cả bảo mẫu, không có dư giường ngủ mà lại không thể để Hoàng Hi Ngôn ngủ ngoài sô pha được.
Hoàng Hi Ngôn cũng tính đến chuyện ấy nên đã sớm đặt khách sạn, bảo Triệu Lộ Lộ đừng lo cho mình
Ăn trưa và cho em bé bú xong, Triệu Lộ Lộ rảnh rỗi bèn dắt cô vào phòng làm việc tỉ tê tâm sự.
Phòng làm việc nhà họ được ngăn từ ban công ra, có tầm nhìn rất tốt. Trong phòng bật máy sưởi nên đang đông cũng không lạnh.
Sau khi kể sơ qua tình hình gần đây, Triệu Lộ Lộ sao có thể không hỏi chuyện giữa cô và "hàng xóm" dạo này thế nào.
"Vẫn còn liên lạc ạ, nhưng không có tiến triển gì."
"Lần trước em đã hứa lần này gặp mặt sẽ kể chị nghe vì sao."
Hoàng Hi Ngôn cầm ly trà toả khói nghi ngút trong tay, lại bắt đầu cúi đầu cười một cái theo sở trường.
Rồi vẫn quyết định giữ lời hứa, "…Bởi vì anh ấy là bạn trai cũ của chị gái em."
Triệu Lộ Lộ lộ vẻ mặt hóng hớt, "Là loại nào thế?"
"Loại tình đầu ạ."
"Vậy chị khuyên em nên từ bỏ."
Hoàng Hi Ngôn cười đáp: "Lần trước chị còn bảo chỉ có lỗi lầm không thể tha thứ chứ không có người không thể yêu cơ mà."
"Chị là người khá coi trọng tình thân. Nếu lúc ấy bố mẹ chị phản đối chồng chị bây giờ thì chắc chị cũng không kiên trì ở bên anh ấy đâu. Đàn ông ấy mà, chị cảm thấy chẳng đến mức không thể thay thế được."
"Nhưng mà, em cảm thấy anh ấy không giống vậy, không giống với những người khác. Vả lại… nhà em với nhà chị cũng không giống nhau lắm."
Triệu Lộ Lộ nhún nhún vai, "Em xem, chẳng phải em đã có quyết định rồi à?"
Hoàng Hi Ngôn ngơ ngác.
"Có lẽ chị nói không đúng lắm, thôi thì em cứ nghe cho vui vậy. Trước khi chị sinh con cứ luôn lo bóng lo gió, cảm thấy mình chưa hề chuẩn bị sẵn sàng để chào đón một mầm sống mới. Nhưng khi đã mang thai rồi thì thấy hóa ra cũng bình thường. Chuyện tình cảm của em và cậu hàng xóm còn chưa nghiêm trọng tới mức tạo ra mạng người cơ mà. Nếu thích thật thì cứ xông lên đi.
Giữa bây giờ phải hối hận và tương lai phải hối hận thì chị sẽ chọn vế sau, bởi vì chuyện tương lai nào ai đoán định được."
Hoàng Hi Ngôn cười nói: "…Em cảm thấy cách ví von của chị không hợp lắm."Tối đến, ăn cơm xong, Hoàng Hi Ngôn rời khỏi nhà Triệu Lộ Lộ, cô để lại quà cho thầy Trịnh nhờ chị chuyển hộ cô.
Lúc cô tới chỗ chị Trương lấy chìa khóa có đi ngang qua siêu thị nhà Hà Tiêu, nhưng khi vào hỏi thì nghe nói Hà Tiêu không có ở đó, ông Hà bảo cậu ta đi học thêm rồi.
Hoàng Hi Ngôn bèn để lại phần quà đã chuẩn bị cho cậu ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!