Tầm lễ Quốc Khánh, Tưởng Hỗ Sinh nhận được điện thoại của Tịch Việt.
Anh chuẩn bị quay lại thành phố Thâm, nhờ anh ta gọi nhân viên vệ sinh quét dọn căn chung cư anh thuê.
Tưởng Hỗ Sinh ngoài miệng phàn nàn ông nội này chỉ giỏi sai khiến người khác nhưng thực tế thì vừa cúp máy đã bắt tay hành động ngay. Anh ta thuê hai nhân viên quét dọn, trả đứt sáu tiếng, còn tự mình giám sát để bảo đảm căn hộ chung cư kia được dọn sạch như mới.
Ngày Tịch Việt về, Tưởng Hỗ Sinh nhín thời gian tự mình ra sân bay đón anh.
Tịch Việt mặc một chiếc áo nỉ liền mũ màu đen, kéo chiếc vali cũng màu đen. Người cao, gầy gò, khuôn mặt tuấn tú phớt đời, để mái tóc dài hiếm thấy trong quần thể nam giới bình thường, lẫn trong đám đông khó mà chìm nghỉm.
Nhưng khí chất của anh lại lạnh nhạt lánh đời quá mức, tuy có con gái nhìn anh nhưng không dám thẳng thừng quá mà chỉ lén lút.
Tưởng Hỗ Sinh đứng ở cửa ra vào, đã trông thấy anh từ đằng xa bèn vẫy tay một cái.
Lên xe, Tưởng Hỗ Sinh hỏi Tịch Việt: "Lát nữa mới ăn tối, hay mình đưa cậu về nhà nghỉ ngơi trước nhé, mình còn phải tới công ty một chuyến."
Tịch Việt không dị nghị gì.
Tưởng Hỗ Sinh gác cổ tay lên vô lăng, cười hỏi: "Sao lại nghĩ thông mà quay về thế? Mình tưởng cậu định ở chốn rừng thiêng nước độc ấy cả đời chứ."
Tịch Việt vốn đã mệt mỏi vì bôn ba tàu xe nên chẳng buồn phản ứng lại lời trêu chọc của Tưởng Hỗ Sinh.
Tưởng Hỗ Sinh cũng không để bụng, anh ta đã chơi với Tịch Việt rất nhiều năm, hiểu rõ tính cách anh thế nào.
Lúc lên xe, điện thoại tự động kết nối với loa xe, sau đó phát nhạc trong danh sách.
Tưởng Hỗ Sinh hừ hai tiếng, nói: "A, lần trước ra ngoài ăn cơm mình tình cờ gặp Tần Trừng đấy, hình như cô ấy hết độc thân rồi, cậu có biết không?"
"Biết."
Tưởng Hỗ Sinh ngạc nhiên, "Sao cậu biết thế? À, Tần Trừng gọi điện cho cậu rồi à?"
Tịch Việt liếc anh ta, mặt tỏ vẻ "cậu còn mặt mũi nhắc đến chuyện này cơ à".
Tưởng Hỗ Sinh cười phá lên, "Thế không tốt à? Coi như mình đã giải cứu một người khốn khổ còn gì."
Chung cư của Tịch Việt cách công ty anh và Tưởng Hỗ Sinh hợp tác mở không xa, có hai phòng ngủ rộng rãi.
Căn phòng dùng làm phòng làm việc hướng Nam có diện tích lớn hơn, và một cửa sổ sát đất rất lớn.
Nhà đã được quét dọn qua trông rất sáng sủa sạch sẽ.
Vào đến nhà, Tưởng Hỗ Sinh chỉ vào cái đống tầm hai mươi thùng giấy to có nhỏ có chất đống trên sàn phòng làm việc, "Số đồ cậu gửi về mình đã chuyển hết vào đây cho cậu, cậu kiểm tra xem có thiếu gì không. Lần sau, nếu ngài ra ngoài giải sầu thì mang bản vẽ điện tử là đủ rồi, nhiều đồ thế này có khác gì chuyển nhà không hả?"
Anh ta dạo quanh phòng một vòng, "Tiền điện nước, gas, mạng mình đã đóng cho cậu rồi. Cậu sắp xếp đồ đạc xong, nếu có hứng thì tốt nhất là tới công ty ngó qua đi. Mình vừa tuyển thêm mấy người, nếu cậu rảnh thì huấn luyện bọn họ mấy buổi nhé. Còn bản thân cậu thì sao? Khi nào muốn nhận đơn hàng tiếp? Mình sẽ không thúc cậu, nhưng công ty chắc chắn phải vận hành, nhiều người cần ăn cơm mà."
Anh ta duỗi người một cái, "Thôi, mình đi đây, mất hết nửa ngày làm tùy tùng cho cậu rồi…"
Tịch Việt gọi anh ta lại, "Chờ chút."
"Sao thế?"
"Dự án lần trước cậu nói, đối phương đã ký với ai rồi?"
"Vẫn chưa ký. Bọn họ vừa sửa lại thiết lập thế giới nên hơi trễ chút."
"Cậu đi hỏi chút đi."
Tưởng Hỗ Sinh thoáng kinh ngạc, "Cậu có ý gì? Cậu muốn nhận à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!