Đang là ban ngày mà trong nhà Tịch Việt kéo rèm kín mít, độ ẩm trong phòng rất cao.
Không biết máy lạnh mở thấp cỡ nào mà khoảnh khắc Hoàng Hi Ngôn bước vào nhà anh, cô đã run rẩy vì lạnh.
Khác hẳn với lầu dưới, cách bài trí của căn 702 này rất phù hợp với thẩm mỹ của Hoàng Hi Ngôn, có sàn gỗ, ghế sô pha da cùng chiếc đèn đứng, trong góc phòng còn đặt một chậu lưỡi hổ xanh biếc. Trên chiếc kệ bằng sắt màu đen chất đầy sách, mấy cuốn không có chỗ để được xếp thành chồng trên bàn trà và dưới đất.
Hoàng Hi Ngôn không rảnh quan sát nhiều, thấy Tịch Việt đi vào phòng tắm thì cô cũng đi theo.
Vòi nước bên trong chưa đóng, nhưng cái nút chặn nước lại đang khoá khiến nước ngập cả bồn rửa tay, chảy tràn xuống đất, ngập lênh láng những hai ba xen ti mét.
Tịch Việt đóng vòi nước lại, thò tay vào trong bồn nhấn nút, nước ào ào chảy xuống.
Anh rửa tay, nói: "Được rồi."
Hà Tiêu đứng sau lưng Hoàng Hi Ngôn mắt tròn mắt dẹt, "Thế là xong?"
Tịch Việt nhìn cậu ta.
"Nước ngập như thế đợi đến bao giờ mới rút hết." Hà Tiêu gãi gãi đầu, "Chí ít cũng phải lấy cây lau nhà chà qua một lượt chứ."
Tịch Việt đứng im không nhúc nhích, mặt anh thoáng hiện vẻ mất kiên nhẫn.
Hoàng Hi Ngôn thúc khẽ Hà Tiêu, cười nói: "Đi thôi đi thôi, bọn em xuống đây ạ."
Nhưng Hà Tiêu thì cứ nhất quyết đòi giúp đến nơi đến chốn, "Nhà anh có cây lau nhà không?"
"Ngoài ban công." Tịch Việt giơ tay chỉ ra khoảnh ban công phía phòng bếp.
Hà Tiêu ôm cây lau tới, xắn ống quần lên, lội chân trần vào, kéo cây lau dồn nước tới miệng cống thoát nước trong góc.
Hoàng Hi Ngôn đứng ngoài cửa thò đầu vào trong hỏi, "Có cần chị giúp không?"
"Không cần, không cần, tí là xong ngay."
Hoàng Hi Ngôn đang để ý tình hình Hà Tiêu thì nghe Tịch Việt gọi.
Tịch Việt đứng gần ghế sô pha, trông vẻ mặt như đang muốn đi.
Tịch Việt nói: "Hai người cứ tự nhiên nhé, làm xong thì khép cửa lại."
Nói xong, anh xoay người đi vào phòng rồi đóng cửa phòng lại.
Miệng Hà Tiêu há hốc muốn nhét vừa cả quả trứng gà, "Anh ta mà không phải bạn chị là em chửi rồi đó."
"Cũng không tính là bạn… người quen ấy mà."
"Sao chị không nói sớm? Chị mà nói sớm em đã chửi anh ta rồi."
"Tính anh ấy luôn thế, có hơi…"
"EQ thấp."
"Xuỵt!" Hoàng Hi Ngôn cười, "Không phải, anh ấy hơi thu mình trong thế giới riêng."
"Thế chẳng phải EQ thấp là gì. Anh ta làm gì thế?"
"Họa sĩ đồ họa."
"Họa sĩ á? Bảo sao."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!