Chương 19: (Vô Đề)

Sáng sớm, sau khi bị đồng hồ sinh học đánh thức, Hoàng Hi Ngôn mò điện thoại, đảo mắt nhìn ngày tháng hiện trên màn hình khóa mà sửng sốt.

Nhận diện khuôn mặt thành công, điện thoại tự động mở khóa, cô cố ý mở ứng dụng lịch ra xem qua, đúng là đã đến giữa tháng Tám thật.

Cách ngày cô kết thúc thực tập và đi khỏi đây chỉ có nửa tháng.

Rồi những chuyện xảy ra sau đó liên tục nhắc nhở cô chuyện này.

Thầy Trịnh bảo cô có thể tới phòng Hành chính xin mẫu chứng nhận thực tập, vì chủ biên sắp đi công tác nên tốt hơn hết là cô nên nhờ chủ biên ký tên sớm.

Triệu Lộ Lộ hỏi cô có muốn mang một ít đặc sản về nhà không, hai tuần nay chị có thể giúp cô chọn lựa, nếu như thích tương ớt tổ truyền nhà chị thì chị sẽ nhờ mẹ mình làm cho cô hai hũ.

Hà Tiêu trông rũ rượi như cà héo, ngày nào gặp mặt cũng hỏi một lượt xem cô đã xác định ngày nào thôi việc chưa.

Về phần Tịch Việt…

Hoàng Hi Ngôn không tiếp tục tới tìm anh, nên cô không biết anh phản ứng thế nào về chuyện này.

Mùa hè dường như chẳng mấy mà hết.

Chỉ một cái chớp mắt.Tịch Việt ngủ dậy thấy đầu đau muốn nứt ra hệt như say rượu, đó là di chứng do thức quá khuya suốt mấy ngày liền.

Liếc nhìn đồng hồ, hoá ra mới nằm ngủ nửa tiếng.

Anh đứng dậy đi tắm, cầm khăn khô lau tóc rồi đi vào phòng bếp tìm đồ ăn.

Trong tủ lạnh còn vài lát bánh mì, anh lấy ra bỏ vào máy nướng. Súc sạch ly nước, rót một ly sữa tiệt trùng. Trước khi uống, anh gắng nhớ xem mình đã mua hộp sữa này lúc nào nhưng chẳng nhớ nổi.

Lại mở tủ lạnh, hơi lạnh và ánh đèn bên trong đồng loạt phả vào mặt anh.

Anh cầm hộp sữa lên nhìn ngày sản xuất, hình như đã hết hạn một ngày. Nếm thử một ngụm, có vẻ chưa biến vị, bèn mặc kệ mà uống cạn luôn.

Máy nướng đã bắn ra hai lát bánh mì thơm phưng phức, Tịch Việt cắn một miếng rồi bê ly sữa đi vào phòng làm việc.

Cầm điện thoại kiểm tra Wechat, có một tin nhắn do Tưởng Hỗ Sinh gửi tới: Này… Tớ đã cho Tần Trừng số điện thoại của cậu rồi. Có lẽ cô ấy sẽ gọi điện cho cậu, hai người nói chuyện đàng hoàng đi. Đừng trách anh em bán đứng cậu nhé, tính tình Tần Trừng thế nào cậu cũng hiểu mà.

Tịch Việt không trả lời.

Ăn xong, triệu chứng đau đầu thuyên giảm một chút.

Lẽ ra anh nên về phòng ngủ bù nhưng lại phiền muộn đến độ chẳng thấy buồn ngủ chút nào.

Tịch Việt nhìn thời gian góc phải màn hình máy tính, ngày 18 tháng 8.

Suốt một tuần ròng rã gần đây anh đều vẽ mê mệt, trừ xuống lầu vứt rác thì luôn đóng cửa không đi đâu.

Anh đứng dậy tìm thuốc lá, sực nhớ lúc chạng vạng đã hút nốt điếu cuối cùng.

Nghĩ ngợi một lát bèn cầm điện thoại và chìa khóa lên đi ra ngoài.

Gõ cửa căn 602, không ai đáp, gửi tin Wechat cho Hoàng Hi Ngôn hỏi cô có nhà không, cũng không có hồi âm.

Xuống lầu, vào siêu thị nhà Hà Tiêu.

Đi thẳng tới kệ cầm bao thuốc, tiện thể hỏi mấy hôm nay Hà Tiêu có  gặp Hoàng Hi Ngôn không.

Hà Tiêu cầm máy quét mã, cảm thấy cảnh này quen thuộc đến lạ, rõ ràng trước đây không lâu từng xảy ra một lần, bèn hỏi mỉa: "Anh Việt, tin tức kiểu này anh còn cần hỏi người khác sao? Anh quan tâm thật hay giả đấy?"

Tịch Việt nín thinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!