Chương 22: Tắm Chung Với Chó

Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ

(Hồ sơ bệnh án của phòng khám thú y Noah)

| Quyển 2 |

052 - 1 | Hồ sơ bệnh án trang thứ năm mươi hai: Tắm chung với chó

Chân trời lúc ráng chiều sáng lóa động lòng như làn váy của nữ thần, cho dù chỉ có thể nhìn được vài lần, rồi sẽ biến mất theo ánh mặt trời lặn, lại vẫn khiến người kiềm không được muốn dùng ánh mắt đuổi theo nét đẹp của nàng.

Bác sĩ mặc áo blouse trắng tắm mình trong ánh mắt nhu tình cuối cùng của nữ thần... duỗi eo một cái.

Co tay lại thành nắm gõ xương vai, làm ra vẻ tuổi lớn rồi không thể vất vả thêm nữa, trên thực tế cậu nhiều nhất chỉ là ngồi cả ngày trong phòng khám, do ít hoạt động mà xương kêu cọt kẹt thôi.

So với bệnh viện thú y đông như trẩy hội ở ngã rẽ đầu phố, việc làm ăn đáng buồn của phòng khám thú y Noah tuyệt đối là chênh lệch thể tích giữa trâu và muỗi.

May mắn là gần đây có một ít khởi sắc. Có mấy vị khách quen, ví dụ như anh cảnh sát nói trong nhà nuôi một con chó Pomeranian, cô bé đến nay vẫn không phân rõ giới tính của con chó Sa Bì đen còn đặt cho nó cái tên là "Nini", cùng một số hàng xóm bắt đầu hiểu biết về vị bác sĩ thú y dễ nói này... Tuy rằng không phải mối lớn gì, nhưng ít ra miễn cưỡng duy trì được chi tiêu hằng ngày.

Cái gì? Cái đống khách quái vật đến còn nhiều hơn nhân loại?

Cái lũ không thanh toán bằng tiền thông dụng của nhân loại ấy hoàn toàn có thể không tính được không!!

Giờ làm việc của hôm nay đã kết thúc, vào tắm nước nóng thoải mái gột sạch mệt mỏi cả ngày tuyệt đối là một sự hưởng thụ giá rẻ mà lại thực tế.

Lạc Tái có chút vội vàng vọt vào phòng tắm, thuần thục cởi quần áo, "Xì" mở vòi nước, cảm giác hơi nước nóng hôi hổi tưới lên làn da thật tuyệt!

Duỗi tay mò lấy chai sữa tắm, bóp, thế mới nhớ ra vẻ như một tuần trước chai sữa này đã hết, mỗi khi tắm cậu luôn nhắc mình phải thay, nhưng lần nào cũng quên béng, chờ lần sau vào tắm nhớ tới, lại nhắc mình, rồi lại quên... Tuần hoàn tuần hoàn mãi tuần hoàn, thẳng đến khi rót nước vào cũng súc không ra bọt xà phòng.

Rơi vào đường cùng cậu đành phải xin bên ngoài giúp đỡ: "Or! Thrus! Các cậu có ai ở đó không, lấy giúp tôi một chai sữa tắm vào đây với?"

"Vâng, bác sĩ!" Từ câu trả lời lễ phép này đã biết là Or, đổi lại Thrus sẽ không dễ chịu như thế đâu.

Của phòng tắm rất nhanh bị mở ra, thanh niên vì không muốn đôi dép ướt mà đi chân trần vào cầm trên tay một chai sữa tắm mùi sữa mật ong mua được khi giảm giá.

Tuy là hàng giảm giá, nhưng trên thực tế lại trải qua sự chọn lựa vô cùng nghiêm ngặt của Or và Thrus, phải biết, đối với cún con khứu giác linh mẫn lại thích cọ sát để bày tỏ sự thân cận mà nói, mùi trên người chủ nhân dễ chịu hay không rất quan trọng!

Đầu tiên tuyệt đối không được tăng thêm vật chất hóa học tai hại, mùi cũng sẽ không thể thơm và gay mũi như mùi thuốc sát trùng, thứ hai là phải đúng mùi bọn họ đều thích, mà điểm này rất khó có thể thống nhất, tính tình nóng nảy Thrus lại ngoài ý muốn thích mùi sữa ngọt ngào, mà thanh tâm quả dục Or lại thích mùi mật nồng nặc, vì thế chai sữa tắm mùi sữa mật ong có 98. 25% thành phần thuần thiên nhiên, chỉ tăng thêm một ít dầu dừa này chính thức trúng cử vào danh sách đồ dùng đặc cung cho chủ nhân của chó hai đầu Địa Ngục Orthrus.

"Ôi! Cảm ơn!"

Thấy Or vào, bác sĩ trần truồng đứng dưới vòi phun cũng không xấu hổ, rất tự nhiên nói cảm ơn rồi mở chai sữa ra bóp lấy bôi lên người bắt đầu chà bọt. Tuy rằng trường kỳ trạch ở nhà, nhưng đối với bác sĩ thú y, khám bệnh cho thú cưng ở góc độ nào đó mà nói cũng là một việc rất tốn sức, đừng tưởng rằng lũ chó to khệ nệ sẽ ngoan ngoãn nằm xuống bàn để bạn đâm cặp nhiệt độ vào mông đo, cũng đừng tưởng rằng lũ mèo nhảy nhót tung tăng sẽ thành thật mặc cho bạn chích vắc

-xin, càng miễn bàn nếu phải tới tận nhà khám cho gia súc, rượt theo lũ dê bò được chăn nuôi trên thảo nguyên rộng lớn có thể mệt chết bạn. Thế nên trên người Lạc Tái không có thịt mỡ gì, đương nhiên bắp thịt cũng đừng có mơ, nhưng so với người Âu Châu cùng tuổi thân hình của cậu tuyệt đối là quá mức gầy yếu.

Thấy Lạc Tái tùy ý như vậy, Or rất thích.

Bất kể là ngủ, ăn cơm hay tắm, Lạc Tái ở trước mặt bọn họ luôn thản nhiên không hề phòng bị.

Phải, bởi vì bọn họ là Orthrus. Cho dù là quái vật Địa Ngục cũng sợ hãi ngọn lửa đen có thể dễ dàng đốt trụi linh hồn và nướt bọt đáng sợ hơn bất cứ chất độc nào trên thế gian, không ai dám thả lỏng cảnh giác ở trước mặt bọn họ, cho dù là anh chị em trong cùng một gia tộc cũng không ngoại lệ.

Nhưng bác sĩ... khi mệt sẽ nhắm mắt khò khè ngủ trước mặt bọn họ, khi ăn cơm không hề hoài nghi những món bọn họ bưng lên bàn còn vùi đầu ngấu nghiến, thậm chí khi răng, móng vuốt của bọn họ đến rất gần yết hầu và trái tim, cũng không hề đề phòng vươn tay ra dành cho bọn họ những cái ôm...

"Này, Or, không bằng cậu cũng tắm luôn đi?"

Thanh niên đang chìm trong suy nghĩ nhất thời bị một vốc nước lạnh hất tới kích tỉnh, cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lạc Tái, phát hiện bác sĩ là nghiêm túc!

"Tắm chung? Bác sĩ, anh chắc không đấy?"

"Đương nhiên rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!