Chương 48: (Vô Đề)

Đánh giá: 10 / 1 lượt

"Chúng ta cần phải di chuyển, ngay!"

Trong lúc Nephis quay về phía cậu, Sunny nâng Cassie, giúp cô đứng dậy, gương mặt cậu còn tái nhợt hơn bình thường, một sự hốt hoảng xuất hiện trong ánh mắt.

"Ngay bây giờ! Giúp tôi nâng cô ấy lên nó lại!"

Cô gái tóc bạc ngẩng đầu nhìn bầu trời. Gương mặt tối sầm lại. Không nói lời nào, cô ta làm theo lời cậu nói.

Cassie có vẻ mơ hồ.

Cô nắm lấy dây cương và quay về phía hai người bạn của mình:

"Neph? Có chuyện gì vậy?"

Ngôi Sao Thay Đổi nhìn về phía cô. Rồi nặng nề lên tiếng.

"Một cơn bão đang đến."

Trong lúc đó, Sunny đã cử cái bóng leo lên đỉnh một trụ san hô cao và nhìn về trước, cố đánh giá vách đá mà họ nhắm đến còn bao xa. Theo nó quan sát, có vẻ như đoạn đường vẫn còn đáng kể. Nhưng mà, bức tượng khổng lồ còn cách xa hơn nữa.

Quay lại lúc này là tự sát.

Cậu quay về phía Nephis:

"Chúng ta cách vách núi khoảng ba bốn cây số. Cậu... cậu nghĩ chúng ta đến kịp không?"

Cô ta nhíu mày.

"Nếu đi thẳng. Có thể."

Sunny chần chừ rồi hỏi:

"Vậy còn đám quái vật?"

"Phải đâm xuyên qua chúng."

'Chỉ vậy thôi? Kế hoạch là vậy?'

Trong lúc cậu cố tìm ra chiêu trò gì đó để có thể cứu mạng họ, nhưng không có kết quả, Nephis quay đầu về phía cậu và liếc nhìn, ra vẻ khó hiểu.

"Còn chờ gì nữa? Chạy!"

Trong lúc lao về phía trước, những giọt mưa nặng nề bắt đầu rơi xuống. Những cơn gió mạnh mẽ rú lên giữa những cụm san hô, khiến bùn và rong biển bay lên. Với những đám mây đen tụ tập trên bầu trời, ánh sáng mặt trời tối dần, và chạng vạng đến sớm với mê cung này.

Sunny chạy hết sức, như thể tính mạng cậu phụ thuộc vào nó vậy

- bởi vì đúng là như vậy. Cậu dẫn nhóm, chọn con đường thẳng nhất đến vách đá với sự giúp đỡ của cái bóng. Nephis chỉ sau cậu đúng một bước. Con cua mang theo Cassie chạy trên bùn với tám cái chân ở phía sau cùng.

Không cần tránh né đám quái vật và tử thần ngay sau đuôi, họ di chuyển với tốc độ kinh ngạc. Những bức tường san hô đỏ hai bên liên tục bị bỏ lại thành một vệt mờ. Vì không có ý định giữ sức để chạy đường dài

- nếu như đến muộn chỉ một phút, thì họ sẽ tiêu đời.

Họ dốc hết sức để chạy.

Sunny vốn chuẩn bị cho đủ loại trận chiến đẫm máu dọc đường, nhưng khiến cậu bất ngờ là những cư dân của mê cung cũng không tìm họ gây rắc rối. Đám ăn xác cũng có vẻ hoảng loạn không thua gì họ. Những con quái thú to xác bận rộn núp vào những cụm san hô hoặc là tự chôn mình xuống bùn.

Vài trường hợp ít ỏi, có một con ra vẻ hung tợn, thì một cú chém kiếm hay một phát kẹp từ cái càng cũng đủ khiên con quái vật đổi ý.

Nhưng mà, cho dù họ di chuyển nhanh đến mức nào, thì cơn bão vẫn nhanh hơn. Cơn mưa râm nhanh chóng biến thành ào ạt, mỗi giọt mưa góp phần cho dòng lũ. Gió cũng thổi mạnh hơn, đánh vào người họ với lực đủ để khiến họ vấp ngã. Ánh sáng càng ngày càng tối đi, tầm nhìn bị giảm xuống gần bằng không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!