Hai người trong lúc ăn cơm không nói chuyện, Ninh Dĩ Tầm ăn không thấy ngon, chỉ ăn qua loa, khẩu vị của Hàn Hân cũng không tốt, dường như không động đũa đến.
Trong lúc đó Hàn Hân nhận được điện thoại, tuy rằng không tránh đi Ninh Dĩ Tầm nhưng Ninh Dĩ Tầm không cần đoán cũng biết là ai, Ninh Dĩ Tầm cảm thấy chính mình căn bản không nên đến."Tôi ăn xong rồi, đi về trước." Ninh Dĩ Tầm buông đũa xuống, lau miệng xong, đứng dậy cầm lấy túi xách của mình."
Tôi đưa em về." Hàn Hân cũng lập tức đứng dậy."Không cần, tôi có lái xe đến." Ninh Dĩ Tầm thản nhiên nói."Tôi cũng chuẩn bị về khách sạn, cùng nhau đến bãi đỗ xe." Thái độ Ninh Dĩ Tầm làm cho Hàn Hân rất khó chịu, quả nhiên là quay về không được, là chính mình có lòng tham.
Niên Ấu Dư không nghĩ tới mới chỉ hơn nửa tiếng, Ninh Dĩ Tầm đã đi ra, mà cô đi ra cùng một nữ nhân, là Hàn Hân, mặc dù Niên Ấu Dư chỉ thấy Hàn Hân qua ảnh chụp, nhưng liếc mắt một cái vẫn là có thể nhận ra.
Đây là một nữ nhân rất có khí chất, lộ ra một cỗ thành thục xinh đẹp, một nữ nhân có mị lực thực sự, Niên Ấu Dư âm thầm nghĩ.
Nàng đi cách Ninh Dĩ Tầm một bả vai, tâm tình Ninh Dĩ Tầm hình như không tốt lắm, ánh mắt Hàn Hân nhìn Ninh Dĩ Tầm cũng có rất nhiều cảm xúc, không khí xung quanh các nàng đều tràn ngập một cỗ quỷ dị, Niên Ấu Dư không rõ quan hệ của các nàng, nhưng trực giác cho biết, tuyệt đối không đơn giản chỉ là bạn bè.
Chính là đột nhiên, Ninh Dĩ Tầm ôm lấy Hàn Hân, chuyện bất thình lình làm cho Niên Ấu Dư mở to hai mắt nhìn, nàng thấy Ninh Dĩ Tầm ôm lấy Hàn Hân đến bất chấp nhăn áo, Niên Ấu Dư biết Ninh Dĩ Tầm ôm thật sự rất chặt, rất chặt như sợ mất đi.
Sau đó nàng nhìn đến biểu hiện kinh ngạc của Hàn Hân, Hàn Hân cũng rất nhanh ôm lại Ninh Dĩ Tầm, hiển nhiên Hàn Hân cũng ôm Ninh Dĩ Tầm rất chặt.
Loại thân mật này giữa các nàng không hiểu sao làm Niên Ấu Dư cảm thấy trong lòng lộp độp, một loại cảm xúc kỳ quái nãy sinh trong lòng Niên Ấu Dư, đặc biệt là ánh mắt ửng đỏ của Ninh Dĩ Tầm, khắc thật sâu vào lòng Niên Ấu Dư."Tôi cho chị cơ hội lựa chọn cuối cùng, ly hôn hay lựa chọn mất tôi?"
Cảm tình mười năm, rốt cục vẫn khiến cho Ninh Dĩ Tầm nhịn không được cho Hàn Hân cơ hội, cũng là cho chính mình một cơ hội, cô luyến tiếc người trước mắt này, mặc dù nàng đã muốn lựa chọn rời đi, nhưng cô vẫn hy vọng xa vời nàng sẽ quay trở lại bên mình.
Hàn Hân nghe vậy, tay đang ôm lấy Ninh Dĩ Tầm hơi cứng một chút, nàng cảm giác lòng mình đau đến mức thở không thông, nhưng nàng vẫn lựa chọn trầm mặc.
Ninh Dĩ Tầm đợi thật lâu, cũng không đợi được đáp án của Hàn Hân, thật ra cô đã biết được đáp án rồi, Ninh Dĩ Tầm nở nụ cười tự giễu, sau đó buông Hàn Hân ra."Tôi đã biết câu trả lời, về sau tự bảo trọng."
Lúc Ninh Dĩ Tầm nói, âm thanh đều có chút nghẹn ngào, nhưng cô là diễn viên, sao có thể không khống chế được cảm xúc của mình."Dĩ Tầm…." Hàn Hân muốn nói lại thôi, nàng biết rõ tính tình của Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm như vậy so với chuyện nói lời cay đắng càng khiến nàng cảm thấy khủng hoảng hơn.
Ninh Dĩ Tầm buông Hàn Hân ra, sau đó trực tiếp đi đến xe của mình, mở cửa xe, nhanh chóng lái xe rời đi. Hàn Hân chỉ có thể trơ mắt nhìn Ninh Dĩ Tầm rời đi, nàng có loại dự cảm, nàng thực sự mất đi Ninh Dĩ Tầm, tay Hàn Hân không tự chủ được đè ngực của chính mình lại.
Nguyên bản Niên Ấu Dư cũng định đi theo Ninh Dĩ Tầm ngay, nhưng nàng vẫn nhịn không được nhìn Hàn Hân nhiều thêm một chút, tuy trêи mặt Hàn Hân không chút thay đổi, nhưng động tác của nàng hình như cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài của mình.
Hàn Hân đứng bất động một lát sau mới chuẩn bị rời đi, xe của nàng vừa lúc ở đối diện xe Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư nhìn thấy Hàn Hân lên xe xong cúi đầu về phía vô lăng một lúc.
Niên Ấu Dư nhìn ra được, nàng rất khó chịu, nhưng chỉ khoảng một phút sau, nàng đã điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, mặt không chút thay đổi khởi động xe, chuẩn bị lái xe rời đi.
Hàn Hân điều chỉnh cảm xúc của mình tốt xong, liền nhìn thấy một nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp ngồi trêи xe, theo bản năng nàng có chút cảnh giác, vừa rồi không thấy có xe đến, nữ nhân này chắc đã ở đây được một lúc rồi.
Niên Ấu Dư thấy Hàn Hân nhìn qua, biểu hiện rất tự nhiên, lấy điện thoại ra, giống như đang thực sự gọi điện đi."Lily, sao cậu còn chưa xuống tới, mình đợi năm phút rồi, nhanh xuống đây đi." Niên Ấu Dư cố ý nói như vậy.
Hàn Hân nghe được âm thanh Niên Ấu Dư gọi điện thoại xong, lại liếc mắt nhìn chiếc siêu xe giá trí trăm vạn mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, xe này tuyệt đối không phải đội chó săn muốn tìm là có được. Xác định không phải có người theo dõi xong, Hàn Hân mới khởi động xe lái xe rời đi.
Hàn Hân lái xe rời khỏi xong, Niên Ấu Dư cũng không có lái xe đi, miễn cho Hàn Hân nghi ngờ, nàng nghĩ đến tính cảnh giác của Hàn Hân, thực sự rất cao, khó trách mười năm qua đều không bị truyền thông phát hiện, nếu lúc nãy không phải Hàn Hân không khống chế được cảm xúc, đại khái sẽ sớm phát hiện sự tồn tại của mình.
Quan hệ của Hàn Hân và Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư đại khái đã đoán được tám chín phần, nếu các nàng là quan hệ người yêu, những chuyện trước đó đều có thể lý giải hợp lý rồi, ví dụ như sau đêm tân hôn Ninh Dĩ Tầm liền rời đi, còn còn chuyện trong lòng không thể nói đều có thể lý giải rõ ràng.
Nghĩ đến tính hướng của Ninh Dĩ Tầm, trong lòng Niên Ấu Dư vẫn lộp độp một chút, vậy Ninh Dĩ Tầm kết hôn với ba ba mình thì tính sao đây.
Niên Ấu Dư chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy da đầu run lên, nếu là người khác, Niên Ấu Dư không nói nhiều, chắc chắn sẽ nói cho ba ba ngay, dù sao người bị lừa cũng là ba ba mình, nhưng hiện tại người lừa Niên gia nhà nàng lại là Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư cảm thấy chuyện này thực sự không biết phải làm sao.
Lúc Niên Ấu Dư về đến nhà, Ninh Dĩ Tầm ở trong nhà rồi. Hiển nhiên Niên Ấu Dư còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để đối mặt với Ninh Dĩ Tầm, dù sao hôm nay Ninh Dĩ Tầm cũng khiến cho nàng có quá nhiều bất ngờ.
Biết được bí mật của Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư lại có chút chột dạ, dù sao cũng là nàng giống cái đuôi biến thái đi theo trước, nếu không cũng sẽ không phát hiện.
Lúc nhìn đến Ninh Dĩ Tầm, Niên Ấu Dư vẫn theo bản năng nhìn đến gương mặt và ánh mắt của Ninh Dĩ Tầm, nàng có thể xác định được vừa rồi Ninh Dĩ Tầm chắc chắn đã khóc, ánh mắt thực sự có chút ửng đỏ, nhưng đúng là không nhìn kỹ thì không thể nhìn ra được.
Nghĩ đến chuyện vừa rồi Ninh Dĩ Tầm đã khóc, Niên Ấu Dư không khỏi có chút đau lòng, nàng biết Ninh Dĩ Tầm là một người cứng rắn, nếu không phải khổ sở cực độ, căn bản cô sẽ không khóc."Làm gì nhìn tôi chằm chằm như vậy? Là thấy tôi rất đẹp, hay là lâu lắm rồi không thấy tôi nên rất nhớ tôi?"
Ninh Dĩ Tầm đến gần Niên Ấu Dư nheo mắt hỏi. Khoan nói đến chuyện bình thường, chỉ nghĩ đến chuyện Ninh Dĩ tầm thích nữ nhân, Niên Ấu Dư đã không thể bình tĩnh được, mà Ninh Dĩ Tầm lại đặc biệt đến gần nàng, lúc ngửi được hơi thở trêи người Ninh Dĩ Tầm, tim lại không khỏi đập nhanh hơn một chút.
Vốn là Ninh Dĩ Tầm chỉ thuận miệng nói giỡn, nhưng thấy tai Niên Ấu Dư đỏ lên, khóe miệng không khỏi nhếch lên, đây đúng là tiểu bạch thỏ thật dễ đùa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!